Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 176-177
Cập nhật lúc: 2025-10-09 02:07:50
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
176
Thấy bà sững , Lục Lăng Tiêu bước đến mặt bà.
Anh nhận lấy cây kim và sợi chỉ trong tay bà, chỉ vài động tác xỏ chỉ qua lỗ kim, đưa cho bà, :
“Bà ơi, con xỏ xong .”
Lúc bà mới hồn, nhận lấy kim từ tay , hỏi:
“Tiểu Lục, muộn thế , con còn đến?”
Vừa , bà liếc Lạc Khê phía .
Ánh mắt như đang hỏi: Không hai đứa chia tay ? Sao …
Lạc Khê thể trả lời cho bà.
Thấy bầu khí giữa hai căng thẳng, bà Lão liền tìm cớ :
“Tiểu Lục , muộn thế , con ăn cơm ? Có đói ?”
“Ừm.”
“Anh đói.”
Lục Lăng Tiêu và Lạc Khê gần như đồng thanh trả lời, nhưng hai câu trái ngược.
Bà Lão liếc họ một cái, đành :
“Vậy con nghỉ , bà nấu cho con bát mì.”
Lục Lăng Tiêu gì, còn gương mặt Lạc Khê vẫn đầy giận dữ.
Bà Lão bếp.
Trong nhà chìm yên lặng, chỉ còn hai đối diện .
Trong lòng Lạc Khê vẫn còn bực, nên cô mở lời :
“Ăn xong thì . Em rõ — bây giờ hiểu lầm là chồng em. Nếu sự thật lộ , ở cái làng , mấy lời đồn thôi cũng đủ dìm c.h.ế.t eem . Đây là nông thôn, thành phố.”
Cô thẳng thừng đuổi .
Lục Lăng Tiêu cảm thấy cô thật cứng đầu, gì cũng lọt tai.
Anh bước nhanh hai bước đến gần, dừng , nghiêm túc gương mặt nhỏ nhắn của cô:
“Em là đang dỗ em ?
Em nhiều , chẳng một danh phận ư?
Nếu thật sự là như thế, cũng thẳng — thể bây giờ , nhưng nghĩa là thể…”
Lục Lăng Tiêu chân thành, nhưng thứ thấy mặt Lạc Khê là nụ mỉa mai.
Anh cô đang nghĩ gì, nhưng trong lòng tính toán.
Nếu bây giờ đưa Lạc Khê về nhà họ Lục, họ chắc chắn sẽ chấp nhận một phụ nữ từng ly hôn như cô.
Lục Lăng Tiêu hiểu rõ — chỉ cần chín tháng nữa, khi phụ nữ xa lạ sinh đứa bé, chuyện sẽ khác.
Khi đó, sẽ còn là “kim cương độc ” nữa.
Vịt Trắng Lội Cỏ
Một đàn ông con mà cưới một phụ nữ từng ly hôn — ai còn gì?
Đó sẽ là sự bảo đảm nhất, đơn giản nhất cho Lạc Khê.
những lời , thể .
Anh thậm chí còn chút ích kỷ — nếu cô sắp con với khác, liệu còn chấp nhận nữa ?
Lục Lăng Tiêu thầm rủa trong lòng —
Quỷ thật, từng nghĩ sẽ ngày trở nên thiếu tự tin như !
Kế hoạch của vẻ hợp lý, nhưng trong mắt Lạc Khê, khác.
Anh thể cho cô một lời hứa — điều đó rõ thái độ của .
Nếu , còn mặt mũi nào đến đây?
Sắc mặt Lạc Khê ngày càng lạnh, cô nữa, giọng điệu cứng rắn:
“Dù em rõ . Chúng thể nào, những gì nợ em đều trả hết. Mong đừng phiền cuộc sống của em nữa.”
Cơn giận trong lòng Lục Lăng Tiêu bốc lên.
Sao cô cứ chịu lời thế?
Anh từng chịu uất ức như , càng nghĩ càng thấy bực.
Nhìn gương mặt lạnh lùng của cô, dứt khoát bước ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/176-177.html.]
Nghe thấy tiếng động, bà Lão thò đầu từ trong bếp, hỏi:
“Tiểu Lục, con ? Không ăn mì nữa ?”
177
Lục Lăng Tiêu cứ thế rời , để Lạc Khê đó với vẻ mặt bối rối và thoải mái.
Bà lão tắt bếp, bước khỏi gian bếp, thấy biểu cảm mặt cháu gái cũng chỉ thở dài một tiếng.
Mặc dù Lạc Khê nghĩ rằng đủ rõ ràng , nhưng suốt đêm đó cô vẫn trằn trọc ngủ . Mãi đến gần sáng, cô mới chợp mắt một lúc ngắn ngủi.
Có lẽ bà Lão cũng chẳng ngủ suốt đêm.
Chiếc tivi cũ ở phòng bên, lúc chạy lúc hỏng, kêu rè rè cả đêm.
Tai bà rõ, bật âm thanh to đến mà vẫn chẳng .
Sáng sớm, Lạc Khê rửa mặt xong thì thu hút bởi cảnh tượng ngoài cổng — một chiếc xe tải lớn đang đỗ ở đó.
Bà Lão lúc đang ở sân cho gà ăn, cũng rướn cổ ngoài xem chuyện gì.
Chẳng bao lâu, từ xe nhảy xuống hai công nhân, họ cúi đầu xem tờ đơn hàng trong tay, đó về phía sân.
Một lên tiếng hỏi qua cánh cổng sắt:
“Chào bà, cho hỏi đây nhà cô Lạc ạ?”
Bà Lão ngẩn , phản ứng gật đầu:
“Các tìm cháu Khê nhà ? các là ai thế?”
Một công nhân mỉm , cất tờ phiếu giao hàng , :
“Vậy là đúng ạ, phiền bà mở cổng giúp chúng cháu một chút.”
Bà Lão vẫn hiểu chuyện gì xảy , thì một trong hai chủ động đẩy cửa .
Bà sững , thấy họ từ thùng xe phía khiêng xuống một vật to tướng bọc trong thùng giấy cứng.
Đến khi họ mang đến gần, bà mới rõ đó là… một chiếc tivi màn hình phẳng khổng lồ.
Bà trợn tròn mắt, vội :
“Ối trời ơi, các mang nhầm ? Nhà mua tivi cơ chứ!”
Một chiếc tivi to đến , bà từng thấy bao giờ.
Ngay cả nhà kế toán Vương ở đầu làng — vốn xem là giàu nhất vùng — cũng chẳng cái nào lớn đến thế.
Hai công nhân khiêng :
“Không nhầm bà ạ, bà tránh chút kẻo va .”
Nghe , bà vội vàng lùi , nhường đường cho họ mang đồ .
Lạc Khê thấy động tĩnh cũng bước .
Khi thấy chiếc tivi ít nhất 60 inch khiêng trong, cô gần như c.h.ế.t lặng.
Cô hỏi:
“Ai bảo các mang đến đây?”
Một công nhân đáp:
“Là một vị họ Lục đặt hôm qua ở cửa hàng chúng , dặn sáng nay giao sớm cho cô.”
Thực , dù họ , Lạc Khê cũng đoán .
Chỉ là tối qua cô cãi với Lục Lăng Tiêu, sáng nay cho mang đồ điện đến — đầu óc vấn đề ?
Hai công nhân đặt tivi xuống ngoài.
Cô tưởng thế là hết chuyện, ai ngờ lát họ khiêng thêm một chiếc tủ lạnh hai cánh to tướng.
Bà Lão tròn xoe mắt , kinh ngạc nên lời.
Trước đó bà từng than phiền cái tủ lạnh cũ trong nhà đóng đá khắp bên trong, dọn dẹp cực khổ lắm.
Không ngờ Lục Lăng Tiêu để tâm đến chuyện đó thật.
Thấy họ sắp khiêng tủ lạnh , bà vội ngăn :
“Trời đất ơi, đồ đắt thế , nhà tiền trả , các mang về …”
công nhân , đáp:
“Bà ơi, tiền thanh toán hết , bọn cháu chỉ giao hàng thôi, chuyện khác bọn cháu rõ… Tủ lạnh để ở ạ?”
Thấy họ vác nặng như , bà cũng chẳng nỡ bắt họ mang , đành gượng :
“Vậy… thì để trong bếp . Trời ơi, cái chắc tốn cả đống tiền…”