Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 187-188

Cập nhật lúc: 2025-10-09 02:09:13
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

187

Tiêu Kỳ cứ cách một ngày đến trấn Ô Mai một , mang theo bộ hồ sơ và tài liệu công ty cần Lục Lăng Tiêu ký duyệt.

Hôm nay Tiêu Kỳ đến sớm hơn khi một chút, xe dừng ở con dốc thoai thoải phía đông làng, chờ Lục Lăng Tiêu đến.

Nhận tin nhắn của Tiêu Kỳ, Lục Lăng Tiêu rời khỏi sân nhà họ Diệp, một gặp .

Lục Lăng Tiêu một lúc, Lạc Khê nhận một cuộc điện thoại.

Là bên giao hàng gọi đến — đó Khương Niệm bà Lạc lạnh tay chân, nên đặt mạng một bồn ngâm chân tự động chức năng giữ ấm gửi tới.

Ở làng , trung bình ba bốn ngày mới chuyến giao hàng một , thường bưu kiện của đều gửi đến tiệm tạp hóa ở đầu làng phía đông, đó nhân viên sẽ gọi điện báo từng nhà đến lấy.

Lạc Khê điện thoại xong liền định tìm Lục Lăng Tiêu, nhưng phát hiện còn ở sân.

Vịt Trắng Lội Cỏ

Cô bèn với bà ngoại:

“Bà ơi, Khương Niệm gửi đồ tới, con tiệm tạp hóa lấy, một lát con về liền.”

Bà đáp một tiếng, tiện dặn cô:

“Vậy mua thêm cho bà một chai nước tương nhé.”

Lạc Khê giày, một tiếng khỏi nhà.

Trong tiệm tạp hóa đầu làng, khá nhiều đến lấy hàng.

Lạc Khê đợi một lúc, đến khi gần như về hết, cô mới từ đống hàng hóa tìm gói hàng tên .

Nhìn thấy kiện hàng, cô mới phát hiện đó là một thùng khá to.

Cô thử xách lên — cũng nhẹ chút nào.

nghĩ nhà ở gần đây, cô bận tâm, trả tiền mua thêm chai nước tương xách cả hai món ngoài.

Vừa mấy bước, cô liền thấy Triệu Bằng.

Triệu Bằng cách đó xa, dường như chờ cô một lúc lâu. Thấy cô bước , liền hì hì, đó cô.

Lạc Khê vốn quen với , chẳng định chào hỏi, nhưng ngờ Triệu Bằng bước thẳng tới.

“Em gái Lạc, trùng hợp quá ha.”

Không hiểu , Lạc Khê mỗi gần đều thấy khó chịu.

Cô khẽ mỉm , lễ phép đáp qua loa:

“Chào buổi sáng.”

Triệu Bằng ha hả:

“Không còn sớm , dạo một vòng núi làng mới về. Mấy hôm nay mưa nhiều, trong núi mọc lên ít nấm đấy. Để mai hái ít mang qua nhà em, ăn mùa là ngon nhất.”

Lạc Khê tránh ánh mắt , nhẹ giọng từ chối:

“Không cần , giữ mà ăn . Bà răng yếu, bà thích ăn mấy món đó.”

Triệu Bằng chẳng để tâm, vươn tay giật lấy thùng hàng trong tay cô.

“Em gái Lạc, thứ nặng thế, để xách giúp cho.”

“Không cần, tự mang .”

Giữa nhà họ Lạc và nhà họ Triệu vốn chẳng qua gì, bỗng dưng nhiệt tình thế khiến Lạc Khê càng thêm ngại.

Triệu Bằng nắm chặt quai thùng, dễ dàng giật khỏi tay cô.

Lạc Khê giành nổi.

Giằng co nữa thì cũng khó coi, nên cô chỉ đành buông tay.

Triệu Bằng khỏe, ôm thùng giấy đặt lên vai, :

“Sau việc nặng thế cứ gọi , giúp hết. Phụ nữ như em mà khiêng nổi.”

Lạc Khê bất lực, ngoài cảm ơn thì cũng chẳng gì thêm.

Triệu Bằng nhiệt tình, vác thùng song song với cô, miệng ngừng trò chuyện.

Hắn hỏi:

“Em gái Lạc, dạo thấy nhà em hình như thường đàn ông tới nhỉ? Là họ hàng ?”

188

Người ở quê vốn thích chuyện tán gẫu, nên Lạc Khê nhiều với Triệu Bằng về chuyện của Lục Lăng Tiêu, sợ truyền những lời đồn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/187-188.html.]

, cô chỉ qua loa đáp một tiếng: “Ừ.”

Triệu Bằng thêm:

 “Là thì , chứ trong nhà mà cứ đàn ông lạ lui tới thì .”

Lần , Lạc Khê trả lời.

Cô tỏ rõ thái độ chuyện thêm, nhưng Triệu Bằng chẳng hề mắt .

Mỗi khi chuyện đều hì hì, hình quá béo, khiến đôi mắt gần như híp thành một đường.

Không , nhưng ở luôn toát cảm giác dơ bẩn, khiến Lạc Khê thẳng.

Triệu Bằng vẫn huyên thuyên:

 “Em gái Lạc , mấy hôm họ hàng cứ nhất quyết giới thiệu cho một cô gái. Anh thấy phiền lắm, nhưng họ xinh gia thế, mà chẳng gặp. Em tại ?”

Lạc Khê , trong lòng chỉ đang đếm xem còn bao xa nữa mới tới nhà.

Triệu Bằng di truyền bệnh hôi nách trong gia đình, – kế toán Vương – cũng .

Còn Lạc Khê đang mang thai, khứu giác trở nên nhạy cảm khác thường, dù cách hơn một mét vẫn ngửi thấy mùi nồng nặc, khiến cô cố gắng kìm nén cơn buồn nôn.

Cô liên tục tăng tốc, chỉ mau chóng về nhà.

Triệu Bằng bước nhanh bám sát phía , cách kéo một chút rút ngắn ngay.

Thấy cô đáp, vẫn dai dẳng:

 “Em gái Lạc, em ?”

Mặt Lạc Khê tái nhợt, thế chỉ đành :

“Anh đừng gọi là ‘em gái Lạc’ nữa, cứ gọi tên .”

Triệu Bằng ngẩn một chút, cợt:

“Vậy gọi em là Khê Khê nhé, bà ngoại em cũng gọi thế mà.”

Lạc Khê gì thêm.

Thế nhưng vẫn chịu dừng, đuổi kịp cô, thở hổn hển :

 “Khê Khê, khi em ly hôn , nghĩ đến chuyện tái hôn ?”

Lạc Khê bực bội :

 “Không nghĩ.”

“Chuyện quan trọng mà, em nghĩ chứ. Em còn trẻ, tất nhiên tìm khác, chứ để thêm vài năm, tuổi lớn thì khó lắm đấy.”

Lạc Khê nhíu mày:

 “Chuyện đó cần lo.”

Triệu Bằng nhận sự khó chịu trong giọng cô, vẫn tự tiếp:

 “Em giống , là đàn ông mà — đàn ông càng lớn tuổi càng giá trị. 

Mấy cô gái thành phố bây giờ thích đàn ông chín chắn. Nói thật nhé, họ hàng giới thiệu cho mấy cô ở thành phố, mà chẳng ưng ai cả…”

Lạc Khê dứt khoát im lặng, đáp lời.

điều đó ngăn tiếp tục khoe khoang.

Triệu Bằng :

“Mấy cô gái thành phố yếu đuối lắm, chẳng giống em, em hiếu thảo dịu dàng. Lấy vợ thì tìm như em, để cãi với …”

Hắn hết câu, Lạc Khê cắt ngang:

“Được Triệu Bằng, đến nhà . Anh mang thùng hàng cho .”

Cuối cùng Lạc Khê cũng chịu đựng đến cổng nhà, lải nhải nữa, liền đưa tay nhận thùng bưu kiện.

Triệu Bằng sững .

Hắn ngờ đến nhanh như , bao nhiêu lời còn kịp xong.

nhanh chóng tiếp:

“Để mang cho em, tiện thể cũng chơi, chuyện với bà ngoại em chút.”

Lạc Khê chẳng hề mời , lập tức từ chối:

“Không cần , giờ đang ngủ, đ.á.n.h thức bà. Để hôm khác .”

 

Loading...