Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 231-232
Cập nhật lúc: 2025-10-18 01:45:57
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
231
Lý do quả thật khiến Lạc Khê thể từ chối.
cô vẫn rút cổ tay khỏi lòng bàn tay của Tống Mục Sâm, với dì Bạch:
“Vậy cháu một lát thôi, lát nữa ngay.”
Nghe thế, dì Bạch vui mừng khôn xiết, vội chạy trong báo tin cho ông cụ.
Trước cổng chỉ còn hai — Lạc Khê và Tống Mục Sâm.
Cả Lạc Khê thấy thoải mái, cô bước nhanh trong.
Tống Mục Sâm nhanh chóng đuổi theo, , đầu đuôi mà nhắc đến Lục Lăng Tiêu:
“Lạc Khê, dạo gần đây em với tên họ Lục đó, nhưng tin , , đừng để lừa.”
Bước chân Lạc Khê khựng .
Cô đầu, thẳng :
“Bị lừa một còn đủ ?”
Giọng Tống Mục Sâm trở nên gấp gáp:
“Anh chỉ là vì cho em thôi—”
Vịt Trắng Lội Cỏ
“Với tư cách gì? Tư cách của một chồng từng ngoại tình ?”
Giọng Lạc Khê đầy mỉa mai.
Một kẻ từng phản bội khác mà còn đạo lý, chuyện thật nực .
Thấy thái độ của cô như , Tống Mục Sâm nghẹn lời.
Một lúc , mới :
“Anh đây nhiều chuyện khốn nạn… nhưng Lạc Khê, thấy em tổn thương.”
Lạc Khê đáp.
Ông cụ Tống Lạc Khê đến thăm thì vui mừng.
Ông để cô trò chuyện một lát, bảo dì Bạch chuẩn món ngỗng mà cô thích.
Lạc Khê cô hẹn, thể ở lâu.
Suốt thời gian đó, Tống Mục Sâm vẫn ở ghế sofa đối diện, ánh mắt rời khỏi cô một giây.
Ông cụ thấy rõ trong lòng cháu đang nghĩ gì.
lúc , Tống Vân Hy trở về.
Vừa bước , thấy Lạc Khê trong phòng khách, bà lập tức như con mèo chọc giận, sải bước tới quát:
“Cô đến đây gì?”
Vốn Lạc Khê vẫn nghĩ dù bà cũng là bậc trưởng bối, định chào hỏi rời .
Không ngờ mở miệng đối xử như .
Tống Vân Hy dĩ nhiên thấy Lạc Khê.
Dạo tình cảm giữa Tống Mục Sâm và Lục Ninh đang , nếu để Lục Ninh Lạc Khê còn dây dưa, chẳng sinh chuyện ?
Ông cụ Tống thấy bà căng thẳng liền :
“Lạc Khê chỉ đến thăm một chút thôi, bà kích động cái gì?”
Lạc Khê liền dậy, với ông cụ:
“Ông ạ, cháu còn việc, khi nào rảnh cháu sẽ qua thăm ông.”
Ông cụ giữ , chỉ đành gật đầu, nhất quyết tiễn cô tận cửa.
Tống Mục Sâm lập tức bật dậy:
“Ông , ông cứ , để con tiễn cô .”
“Không cần , cháu tự , cần tiễn.”
Nói , Lạc Khê xách túi, bước qua Tống Vân Hy mà .
Tống Mục Sâm định đuổi theo thì Tống Vân Hy kéo .
Bà trừng mắt , lạnh giọng :
“Con sợ Lục Ninh thì nổi giận ? Giờ còn qua với vợ cũ, ích gì cho con chứ?”
Nghe , Tống Mục Sâm đành dừng bước.
ánh mắt vẫn dõi theo hướng Lạc Khê rời .
Giờ nghĩ gì khác, chỉ cô thêm một — để vơi bớt nỗi nhớ da diết mỗi khi đêm về.
Thấy vẫn chịu thôi, Tống Vân Hy lạnh mặt :
“Không ngoài, để cô tiễn cô .”
Tống Mục Sâm định ngăn , nhưng Tống Vân Hy gắt lên:
“Yên tâm, cô gì cô .”
Nói xong, bà bước ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/231-232.html.]
232
Lạc Khê bước khỏi biệt thự thì Tống Vân Hy từ phía đuổi theo.
“Lạc Khê!”
Nghe tiếng gọi, Lạc Khê dừng chân, đầu .
Trong chớp mắt, Tống Vân Hy tới mặt cô.
Từ đến nay, Tống Vân Hy luôn giữ dáng vẻ của một bề khi đối diện với Lạc Khê, kiêu ngạo và lạnh lùng.
Trong mắt bà , Lạc Khê – xuất thấp kém – bao giờ xứng đáng để tâm.
Bây giờ càng coi thường hơn.
Bà khoanh tay ngực, giọng điệu đầy uy thế:
“ hy vọng cô đừng đến đây nữa. Ba khỏe lắm, ông con gái, cháu trai, cần cô đến thăm.”
Lạc Khê gì — thật cô vốn cũng chẳng định nào nữa.
Thấy cô im lặng, Tống Vân Hy tưởng rằng cô còn cam lòng.
Bà liếc cô bằng ánh mắt khinh miệt, tiếp:
“ cũng ngại thật cho cô — dạo gần đây Mục Sâm đang quen với tiểu thư của Tập đoàn Lục Thị, hai bên sắp gặp mặt bàn chuyện đính hôn .
Nên nhất cô nên phận . So với tiểu thư nhà họ Lục, cô chẳng đáng là gì cả.
Dù lấy lòng ông cụ cũng vô ích, Mục Sâm sẽ bao giờ tái hôn với cô .”
lúc đó, Tống Mục Sâm vẫn lo lắng nên theo .
Hắn dừng ngay phía Tống Vân Hy, dám tiến thêm bước nào.
Những lời bà , Tống Mục Sâm rõ từng chữ.
Lạc Khê im lặng, ánh mắt vượt qua Tống Vân Hy, dừng Tống Mục Sâm.
Hắn gì, chỉ cúi đầu, tránh né ánh của cô — cảm giác hổ khiến dám đối diện.
Thấy , Lạc Khê thu ánh mắt , bình tĩnh với Tống Vân Hy:
“Cô yên tâm, sẽ nữa.”
Nói xong, cô xoay bỏ .
“Lạc Khê…”
“Mục Sâm!”
Tống Mục Sâm gọi bước theo mấy bước thì Tống Vân Hy quát .
Bà nén giận, gay gắt:
“Cô với con cái gì, quên nhanh ?”
Tống Mục Sâm chỉ im lặng, gì.
Rời khỏi nhà họ Tống, Lạc Khê nhận cuộc gọi từ Lục Lăng Tiêu.
“Em đang ở ?” – giọng từ đầu dây bên vang lên.
Cô điều chỉnh cảm xúc, đáp:
“Em đang dạo gần đây. Anh đến ? Vậy em ngay.”
“Anh qua đón em nhé?” – .
“Không cần , em ở gần đây thôi, vài phút là tới.”
Đến nhà hàng mà hai hẹn , Lục Lăng Tiêu gọi món xong.
Dạo gần đây, gần như nắm rõ khẩu vị của cô.
Hơn nữa, Lạc Khê vốn kén ăn, nên chỉ chọn vài món đơn giản.
Trong lúc chờ đồ ăn, Lạc Khê bước .
Cô đặt túi xách sang một bên, xuống, khẽ mỉm với .
“Gần đây gì để dạo ?” – hỏi.
Lạc Khê đáp hờ hững:
“Có trung tâm thương mại đang giảm giá, tiện đường nên em ghé xem một chút.”
Nghe , Lục Lăng Tiêu chỉ nhẹ — trong tai , câu đó giống một trò đùa.
Người phụ nữ của Lục Lăng Tiêu, mua đồ giảm giá ?
Anh cúi đầu, lấy trong ví một tấm thẻ màu đen, đưa tới mặt cô.
Lạc Khê lập tức hiểu ý, vội vàng giải thích:
“Không, em ý đó, em chỉ…”
Lục Lăng Tiêu bật , giọng trầm ấm:
“Đáng lẽ nên đưa em từ sớm, là sơ suất.
Thẻ hạn mức, em thích thì cứ mua cả trung tâm thương mại cũng .”
Lạc Khê từng chỉ thấy cảnh phim truyền hình thần tượng.
giờ đây, khi nó thực sự xảy với — cô ngẩn ngơ, dám đưa tay nhận lấy.