Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 233-234

Cập nhật lúc: 2025-10-18 01:46:12
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

233

Dưới ánh của Lục Lăng Tiêu, cuối cùng Lạc Khê vẫn nhận lấy tấm thẻ.

Lục Lăng Tiêu bình thản :

 “Mật khẩu là sáu 7.”

Lạc Khê đỏ mặt, khẽ gật đầu cất .

Về phần mật khẩu, cô vốn chẳng để tâm, vì cô ý định dùng đến tấm thẻ .

Không nhận thì sợ mất mặt Lục Lăng Tiêu, nên chỉ thể tạm thời nhận lấy, tìm cơ hội trả cho .

Hai cùng ăn một chút gì đó, đó Lục Lăng Tiêu .

Khi đưa Lạc Khê về khu nhà, Lục Lăng Tiêu hạ cửa kính xe xuống, :

“Vài ngày nữa khi bớt bận, tìm một thời gian rảnh, sẽ đưa em gặp vài bạn của .”

Lạc Khê sững sờ, khó tin tai .

Giới thiệu cô với bạn bè ?

Điều đó nghĩa là… Lục Lăng Tiêu thật lòng với mối quan hệ ?

Vịt Trắng Lội Cỏ

Nghĩ đến đây, trái tim Lạc Khê rối bời, hoảng loạn.

Thực , cô bao giờ nghĩ rằng và Lục Lăng Tiêu sẽ tương lai.

Trong thời gian ở bên , dù rõ kết cục sẽ , cô vẫn thể ngăn bản dần dần chìm đắm.

Cô tự nhủ chỉ cần trân trọng hiện tại, cho dù một ngày nào đó Lục Lăng Tiêu chán cô, cô cũng sẽ lặng lẽ rời , tuyệt đối phiền.

Thế nhưng giờ đưa cô gặp bạn bè…

Cảm giác áy náy trỗi dậy, Lạc Khê kìm mà lên tiếng:

“Lục Lăng Tiêu, nếu em…”

— Nếu cô với rằng cô đang m.a.n.g t.h.a.i đứa con của một đàn ông xa lạ, hơn nữa là trong một cảnh kỳ lạ, vẫn sẽ đối xử với cô như bây giờ chứ?

Đáng tiếc, câu nửa chừng của cô kịp thốt , điện thoại của Lục Lăng Tiêu reo lên.

Anh hiệu bảo cô chờ một chút, nhận cuộc gọi.

Cuộc gọi kéo dài vài phút, đều là chuyện công việc quan trọng.

Khi xong, ngẩng đầu lên hỏi:

 “Em định ?”

lúc đó, ông Ngô – hàng xóm già – đang dắt ch.ó dạo về, thấy Lạc Khê và Lục Lăng Tiêu, một trong xe, một ngoài xe, liền :

 “Ôi chà, đôi trẻ chuyện qua cửa xe thế ? Tiểu Lục , khi nào rảnh đến chơi cờ với nhé.”

Lời của Lạc Khê ngắt quãng, cô chỉ đành sang chào ông Ngô.

Lục Lăng Tiêu mỉm đáp:

 “Hôm nay cháu bận một chút, để hôm khác nhé.”

Ông Ngô ha hả:

 “Được thôi, hôm khác. đừng quên đấy nhé!”

“Nhất định .”

Cuối cùng, Lục Lăng Tiêu sang Lạc Khê :

 “Vậy đây.”

Lạc Khê chỉ thể gật đầu:

 “Vâng.”

Vừa tiễn Lạc Khê , Lục Lăng Tiêu liền nhận cuộc gọi từ Lục Ninh.

Trong điện thoại, Lục Ninh :

“Ngài Lục, gần đây Tống Mục Sâm luôn ép đưa đến gặp gia đình . từ chối vài , nếu còn kéo dài nữa, e rằng sẽ nghi ngờ.”

Lục Lăng Tiêu gương chiếu hậu, ánh mắt rơi lên đường nét quai hàm sắc bén của , trầm mặc vài giây hỏi:

 “Ngoài chuyện đó , còn đưa yêu cầu nào khác ?”

Lục Ninh suy nghĩ một chút :

 “Không . Anh đối xử với . Chỉ là hôm đưa đến bệnh viện kiểm tra, là mời chuyên gia xem giúp bệnh dày.”

Lông mày Lục Lăng Tiêu khẽ nhướng, ánh mắt lóe lên vẻ khinh thường.

Một lát , :

 “ . Chuyện để giải quyết.”

“Vâng, thưa ngài Lục.”

Cuộc gọi kết thúc, Lục Lăng Tiêu khẽ nhắm mắt .

Tiêu Kỳ liền giảm tốc độ xe, vì Lục Lăng Tiêu bận đến mức gần như chẳng thời gian ngủ — chiếc xe là nơi duy nhất thể nghỉ ngơi đôi chút.

Chỉ là, mí mắt khép một lát, liền đột ngột mở .

Anh :

 “Thay đổi địa điểm tiệc tối nay sang Nghi Phong Các, thời gian giữ nguyên.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/233-234.html.]

234

Tiêu Kỳ tuy hiểu vì địa điểm ấn định đột ngột đổi, nhưng cũng dám hỏi nhiều, chỉ im lặng nhận lệnh.

——

Tại Nghi Phong Các, Lục Lăng Tiêu gặp gỡ khách hàng.

 Giữa buổi, ngoài gọi một cuộc điện thoại, đó mới phòng riêng.

Vừa trở , Lục Lăng Tiêu liền uống liền ba ly rượu trắng, cúi đầu, im lặng gì.

Phía đối tác thấy thế, với Tiêu Kỳ:

 “Xem Lục Tổng uống nhiều quá đấy, cần đỡ một chút ?”

Tiêu Kỳ rõ tửu lượng của Lục Lăng Tiêu — với từng rượu, cho dù uống thêm vài nữa, cũng chẳng bao giờ say.

 Rõ ràng là cố tình kết thúc buổi tiệc sớm.

Tiêu Kỳ liền phụ họa:

 “ quá chén . Lục Tổng, là ngài nghỉ một lát ? Chút nữa ngài còn một buổi tiệc nữa qua đó mà…”

Khách hàng lập tức hiểu ý, liền :

 “Vậy hôm nay dừng ở đây thôi. Lần dịp bàn kỹ hơn. Cậu mau đưa Tổng Lục về nghỉ , đừng để trễ việc chính.”

Tiêu Kỳ nhanh chóng gọi thanh toán, chào hỏi vài câu khách sáo, cùng Lục Lăng Tiêu rời .

Bước chân Lục Lăng Tiêu phần loạng choạng, gần như Tiêu Kỳ dìu khỏi phòng.

Ra khỏi tầm mắt của khách hàng, Tiêu Kỳ bật :

 “Lục Tổng, đừng giả vờ nữa, họ hết .”

Chỉ trong một giây, Lục Lăng Tiêu liền khôi phục vẻ tỉnh táo.

 Anh thẳng , liếc Tiêu Kỳ một cái.

Trước mặt , Lục Lăng Tiêu chỉnh cà vạt, ánh mắt về phía bên đường — nơi một nhà hàng tư nhân nổi tiếng.

 “Đi thôi, qua bên đó.”

Tiêu Kỳ ngẩn :

 “Lục… Tổng Lục, chúng ạ?”

Lục Lăng Tiêu chẳng buồn đáp, chỉ sải bước dài băng qua đường.

——

Biết tin mất khả năng sinh sản, Tống Mục Sâm suy sụp.

Hắn một trong sân biệt thự, đến tận khi trời tối, tâm trạng nặng nề dồn nén chẳng thể giải tỏa.

Hắn bao giờ nghĩ rằng một ngày, Tống Mục Sâm, rơi cảnh ngộ như thế.

“Vô sinh?” — qua chẳng khác nào trò đùa của ông trời.

Chiếc điện thoại đặt bàn rung lên liên tục, nhưng chẳng buồn cầm.

 Khi vô tình vung tay, chai rượu bên cạnh đổ xuống, rượu vang đỏ tràn , loang đầy mặt đất — cũng chẳng buồn nhặt lên.

Một chai rượu hết sạch, vẫn say, ngược đầu óc càng thêm tỉnh táo.

Nhìn màn hình điện thoại ngừng nhấp nháy tên gọi, hít sâu một nhận máy:

“Alô? Lục Linh?”

Giọng Lục Ninh dịu dàng vang lên:

“Mục Sâm, đang ở thế? Ra ngoài gặp em một chút ?”

Mấy ngày gần đây, thái độ của Lục Ninh đối với lúc nóng lúc lạnh, khiến Tống Mục Sâm chẳng chút cảm giác an nào.

Hôm nay nhận tin thể con — cú sốc đó như một nhát d.a.o trí mạng.

“Anh đang ở nhà, chuyện gì ?” — Tống Mục Sâm hỏi.

Lục Ninh vẻ hào hứng:

 “Anh chẳng luôn trách em chịu đưa gặp nhà em ? Vừa tối nay em hẹn ăn với trai, qua ?”

“Anh trai em?”

, chẳng quen ? Lục Lăng Tiêu đó.”

Nghe đến cái tên , Tống Mục Sâm lập tức thẳng dậy, giọng gấp gáp:

 “Em đang ở ?”

Lục Ninh :

 “Em gửi định vị cho nhé, mau đến , đừng để em chờ.”

Vừa đến việc gặp Lục Lăng Tiêu, tinh thần như bừng tỉnh.

 Tất nhiên sẽ bỏ lỡ cơ hội .

Tống Mục Sâm khoác vội áo, dậy bước ngoài.

vài bước, dừng , trở nhà.

Không lâu , bước với một bộ vest chỉnh tề, vẻ ngoài khác.

… hôm nay là đầu gặp nhà của Lục Ninh, thật trang trọng.

 

Loading...