Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 235-236
Cập nhật lúc: 2025-10-18 01:46:29
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
235
Lục Lăng Tiêu chờ một lúc, mới thấy Lục Ninh khoác tay Tống Mục Sâm bước .
Lục Ninh dựa sát bên cạnh , ngoan ngoãn như chú chim nhỏ nép , trong ánh mắt còn hiện rõ vài phần tình ý thật lòng.
Tống Mục Sâm bề ngoài tệ — bộ vest thủ công hàng nhập càng tôn thêm dáng vẻ tuấn tú nho nhã của .
khi mặt Lục Lăng Tiêu, khí chất hai khác biệt — mà rõ ràng, lấn át là Tống Mục Sâm.
Đến bàn, Lục Ninh ngọt ngào giới thiệu:
“Anh, đây là Tống Mục Sâm, mà em từng kể với đó. Hôm nay em dẫn đến để xem thử.”
Tống Mục Sâm mỉm nhã nhặn, chủ động đưa tay , chỉ khẽ gật đầu gọi một tiếng theo Lục Ninh:
“Anh.”
Một tia khinh miệt khó nhận lướt qua ánh mắt của Lục Lăng Tiêu.
Anh dậy, vươn tay bắt lấy tay đối phương, mỉm lạnh nhạt:
“Lại gặp , Tống .”
Hai chữ “ gặp” mang theo ý mỉa mai rõ rệt.
Khoảnh khắc hai bàn tay chạm , Tống Mục Sâm thoáng cúi đầu xuống — thể cảm nhận rõ sự lạnh lẽo và xa cách từ đàn ông đối diện.
chỉ trong chớp mắt, Lục Lăng Tiêu buông tay, vẻ mặt bình thản.
Anh động tác mời , giọng thản nhiên:
“Ngồi .”
Nghe , Lục Ninh kéo Tống Mục Sâm xuống ghế đối diện trai.
Lục Lăng Tiêu cúi đầu xem thực đơn, tiện miệng hỏi:
“Tống kiêng món nào ?”
Tống Mục Sâm đáp:
“À, ăn hành tỏi, ngoài thì đều .”
Động tác lật thực đơn của Lục Lăng Tiêu khựng trong giây lát.
Không ăn hành tỏi…
Quả nhiên, Lạc Khê nấu ăn cũng chẳng bao giờ cho hành tỏi, nhưng bản cô ăn .
Hóa … nguyên nhân là ở đây.
Nghĩ đến đó, đôi mày khẽ nhíu .
Trong suốt bữa ăn, dù Tống Mục Sâm khách sáo thế nào, vẫn thể che giấu sự lạnh nhạt và thiếu kiên nhẫn trong thái độ của Lục Lăng Tiêu.
May mà Lục Ninh liên tục tìm chuyện , nếu bầu khí trở nên ngượng ngập.
Lục Lăng Tiêu gần như động đũa, cũng chẳng nhiều.
Lục Ninh dịu dàng :
“Thật hôm nay vốn dĩ em dẫn gặp ba , nhưng hai nước ngoài du lịch…
Cũng , gặp là như gặp ba .
Từ nhỏ em và nhất, chỉ cần đồng ý để bọn em ở bên , ba chắc chắn sẽ phản đối.”
Tống Mục Sâm gật đầu, ánh mắt về phía Lục Lăng Tiêu vẫn đầy dè dặt.
Dù ngoại hình và gia thế đều tự tin hề thua kém, chỉ quá khứ từng ly hôn là điều khiến lo lắng.
Huống chi gần đây, Lạc Khê quan hệ mập mờ với Lục Lăng Tiêu — chỉ riêng mối liên hệ thôi, Tống Mục Sâm sợ rằng Lục Lăng Tiêu sẽ ngăn cản và Lục Ninh tiếp tục.
Giữa bữa, Lục Lăng Tiêu dậy:
“Hai cứ ăn , rửa tay một chút.”
Tống Mục Sâm gật đầu lịch sự.
Lục Ninh liền trêu trai:
“Anh lén trốn đấy nhé! Anh hứa là tối nay ăn cùng em đó.”
Lời “cảnh cáo” rõ ràng là một câu nũng nịu.
Lục Lăng Tiêu khẽ :
“Yên tâm, .”
Lục Ninh mới yên lòng.
Lục Lăng Tiêu khá lâu, Tống Mục Sâm mới đầu về phía cửa, khẽ hỏi:
“Anh trai em bình thường cũng ít ?”
Lục Ninh khựng , đó mỉm :
“ , ở nhà cũng thế. Anh đừng để ý, trong nhà là thương em nhất.
Anh chắc chắn sẽ phản đối chuyện của bọn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/235-236.html.]
Đợi khi ba về, em sẽ nhờ giúp vài lời , họ nhất định sẽ quý thôi.”
236
Lúc , Tống Mục Sâm mới thả lỏng, khẽ đáp một tiếng gắp thức ăn cho Lục Ninh.
Lục Lăng Tiêu trong hành lang hút một điếu thuốc, nâng tay thời gian chiếc đồng hồ nơi cổ tay.
Không ngờ, Tống Mục Sâm cũng từ trong phòng riêng bước .
Lục Lăng Tiêu ngoài khá lâu, Tống Mục Sâm cố ý xem thử — vì gì khác, mà là chuyện riêng với vài câu, vì Lục Ninh ở đó thì tiện.
Lục Lăng Tiêu Tống Mục Sâm tới mặt , trong mắt càng thêm phần mỉa mai.
“Lục tổng, Ninh Ninh lo cho , nên nhờ xem lâu .”
Vịt Trắng Lội Cỏ
Cử chỉ của Lục Lăng Tiêu luôn toát lên vẻ cao quý. Anh khẽ cong môi, :
“Thèm t.h.u.ố.c quá thôi. Lục Ninh thích mùi t.h.u.ố.c lá…”
Câu trả lời vẻ hợp lý.
Tống Mục Sâm cũng chẳng gì thêm.
Vì chuyện liên quan đến Lạc Khê, tuy ngoài mặt Tống Mục Sâm tỏ cung kính với Lục Lăng Tiêu, nhưng trong lòng đầy căm ghét.
Có vài lời kìm trong lòng lâu, còn đang do dự nên .
Không ngờ Lục Lăng Tiêu chủ động mở miệng .
Anh lạnh lùng Tống Mục Sâm, :
“ Lục Ninh , Tống đây từng kết hôn một ?”
Quả nhiên, câu hỏi của Lục Lăng Tiêu khiến Tống Mục Sâm lập tức cảnh giác.
Hắn hề rằng, Lục Lăng Tiêu hỏi vì lo chuyện giữa và Lục Ninh,
mà là bởi tò mò — rõ ràng Lạc Khê đến thế, mà tên họ Tống nỡ buông tay cô ?
Tất nhiên, Lục Lăng Tiêu cũng hiểu rõ, Tống Mục Sâm với Lạc Khê vẫn dứt tình, nếu , hôm nay cũng chẳng bày vở kịch , để Tống Mục Sâm tự chui đầu lưới.
Lạc Khê là nặng tình, nếu cứ để Tống Mục Sâm dây dưa mãi, chắc cô mềm lòng.
Chính vì , “Lục Ninh” mới khiến Tống Mục Sâm chịu buông tay Lạc Khê.
Đó mới là mục đích thật sự của Lục Lăng Tiêu.
Còn Tống Mục Sâm lúc trong lòng bất an, nghĩ rằng Lục Lăng Tiêu đem chuyện hôn nhân cũ để khó .
Hắn trầm mặc một lát, chân thành đáp:
“Lục Ninh đúng. Trước khi quen cô , quả thực từng kết hôn một , nhưng ly hôn vài tháng .”
Lục Lăng Tiêu bỗng thấy hứng thú:
“Ồ? Vì ?”
Tống Mục Sâm ngờ sâu chủ đề .
Hắn ngượng, nhưng vẫn :
“Do tình cảm hòa hợp. Giữa và vợ cũ luôn bất hòa.
Nói thật với ngài, cuộc hôn nhân đó là do ông nội ép buộc.
Ban đầu đồng ý, nhưng vì áp lực từ trưởng bối nên đành cưới cô .
Nhiều năm trôi qua, tình cảm giữa chúng vẫn chẳng tiến triển, nghĩ rằng nên tiếp tục lỡ hạnh phúc của cô , nên đành chọn chia tay.”
Tống Mục Sâm sạch sẽ, gọn gàng — chẳng hé nửa lời về những chuyện tồi tệ từng .
Lục Lăng Tiêu trong lòng càng thêm khinh bỉ.
Anh chỉ hờ hững gật đầu:
“Thì là .”
Khí thế của Lục Lăng Tiêu quá mạnh, khiến Tống Mục Sâm đoán nổi đang nghĩ gì, ngay cả thở cũng trở nên gấp gáp.
Tống Mục Sâm vội vàng cam đoan:
“Xin ngài yên tâm, với Lục Ninh, nghiêm túc.
tin thể chăm sóc cho cô . thật sự yêu cô . Từ đầu tiên gặp, cô thu hút sâu sắc.
Cả đời , từng cảm giác như — đây là đầu tiên…”
Nhìn dáng vẻ Tống Mục Sâm sức chứng minh bản , Lục Lăng Tiêu khỏi bật .
Sau khi quan sát vài giây, Lục Lăng Tiêu lạnh nhạt :
“Ừ, nhớ kỹ lời hôm nay.”
Nói xong, dập tắt điếu t.h.u.ố.c trong chiếc gạt tàn trang trí bên cạnh, :
“Đi thôi, , Lục Ninh sẽ lo lắm đấy.”
Tống Mục Sâm: “……”