Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 237-238

Cập nhật lúc: 2025-10-18 01:46:48
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

237

Bữa cơm , Tống Mục Sâm ăn mà lòng cứ thấp thỏm lo lắng, may mà giữa chừng chuyện gì xảy .

  Lục Lăng Tiêu tuy suốt buổi tỏ mất kiên nhẫn, nhưng thể diện cần cho Tống Mục Sâm thì vẫn cho.

  Tổng thể mà , bữa ăn vẫn coi như vui vẻ.

  Tiễn Lục Lăng Tiêu rời xong, bên cạnh, Lục Ninh càng thêm nũng nịu :

“Anh trai em với em. Anh em thích , nhất định sẽ khó . Em đúng chứ?”

  Nỗi lo mấy ngày qua cuối cùng cũng trút bỏ.

  Tống Mục Sâm :

“Đi thôi, đưa em về.”

  …

  Trên giường của Lục Ninh, hôm nay Tống Mục Sâm đặc biệt hăng hái.

  Đến khi Lục Ninh mệt đến ngủ say, trong căn phòng tĩnh lặng giữa đêm khuya, Tống Mục Sâm trừng trừng lên trần nhà trong bóng tối, ngủ .

  Trong lòng vẫn vướng bận — chuyện vô sinh đối với , chẳng khác nào một đòn chí mạng.

  Từ lúc tin nổi, cho đến khi buộc chấp nhận sự thật , chẳng ai quá trình đó đau đớn và giằng xé đến mức nào.

  May là hiện giờ tạm thời khiến Lục Ninh yên tâm.

  Tống Mục Sâm buộc đẩy nhanh tiến triển giữa hai , nếu một ngày nào đó Lục Ninh phát hiện thật sự vấn đề…

  Chuyện đó, Tống Mục Sâm dám nghĩ tiếp.

  Trong cơn mơ màng, Lục Ninh đưa tay ôm lấy .

  Tống Mục Sâm kéo cô lòng, làn da mềm mại, hương thơm dịu nhẹ trong vòng tay — khiến bất giác nhớ đến Lạc Khê.

  Trước , Lạc Khê cũng từng chủ động ôm như thế, ôm , nhưng Tống Mục Sâm đều lạnh lùng từ chối.

  Không hiểu vì , lúc đó hề chút ham nào với cô.

  Vậy mà giờ đây, trong những đêm cô độc, ngừng nhớ đến cô.

  Tống Mục Sâm hối hận vô cùng — Lạc Khê rõ ràng là như thế, đây nhận .

 Hắn cúi đầu phụ nữ trong lòng.

  Lục Ninh , cũng quyến rũ, nhưng vẫn thiếu một điều gì đó.

Tống Mục Sâm luôn thể bất chợt thoát khỏi cảm xúc khi ở bên cô, và luôn thấy trong cô thấp thoáng bóng dáng của Lạc Tố Tố.

  Nghĩ đến con đàn bà tiện nhân Lạc Tố Tố , Tống Mục Sâm thấy bực bội.

  …

  Lạc Khê bất chợt hắt một cái thật mạnh.

Khương Niệm hỏi: “Cậu cảm ?”

  Lạc Khê lắc đầu, ánh mắt thất thần ngày tháng điện thoại.

  Ngày mai là thứ Tư — ngày cô và Triệu Mộ Vân hẹn đến bệnh viện.

  Hiện giờ ngoài Tống Mục Sâm, ai sự tồn tại của đứa bé trong bụng cô.

Chỉ cần nghĩ đến việc ngày mai đứa trẻ sẽ rời khỏi cô, tim cô đau đớn chịu nổi.

  Khương Niệm vẫn pha cho Lạc Khê một ly nước gừng đường nâu, đưa đến bên giường, :

“Cậu ăn cơm tối lấy một miếng nào, rốt cuộc là thế? Nhìn gầy rõ rệt đấy.”

  Lạc Khê nhận lấy ly nước, lời cảm ơn cúi đầu uống một ngụm nhỏ.

  Khương Niệm khuyên:

“Chuyện của Triệu Bằng qua lâu , đừng mãi để trong lòng nữa.”

  Khương Niệm nghĩ cô vẫn thoát khỏi bóng ma tâm lý do Triệu Bằng để , nên mới buồn bã như .

  Lạc Khê mỉm :

“Mình nghĩ đến chuyện đó nữa, chỉ là mệt thôi.”

  Đang thì chuông cửa vang lên.

  Khương Niệm bước mở cửa.

Vịt Trắng Lội Cỏ

  Không ngờ là Lục Lăng Tiêu.

  Giữa đêm khuya, Lục Lăng Tiêu đến, nồng nặc mùi rượu, chẳng báo cho Lạc Khê, khiến Khương Niệm giật sững sờ.

  “Lục… Lục Lăng Tiêu?”

  Nghe thấy tiếng động, Lạc Khê vội vàng dậy .

  Quả nhiên là Lục Lăng Tiêu.

  Anh cô chằm chằm, ánh mắt mờ đục, rõ ràng là say nhẹ.

  Thấy , Lạc Khê vội bước tới đỡ , hỏi:

“Anh đến đây ?”

  Khương Niệm nhanh chóng tránh sang một bên, lấy dép cho .

  Trong nhà vốn dép đàn ông, Khương Niệm đành lấy tạm một đôi dép giấy cỡ lớn mà cô mang về từ khách sạn công tác , đưa cho tạm.

238

Lạc Khê đỡ Lục Lăng Tiêu trở về phòng của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/237-238.html.]

  Dù phòng khách cũng là gian chung của cô và Khương Niệm, mà giữa đêm khuya một đàn ông đó thì đúng là tiện chút nào.

  Sau khi đỡ Lục Lăng Tiêu xuống giường, Lạc Khê lập tức gọi điện cho Tiêu Kỳ.

  Cô hôm nay Lục Lăng Tiêu tiệc xã giao, nhưng ngờ uống nhiều đến .

  Lạc Khê lo lắng hỏi:

“Tiêu Kỳ, Lục Lăng Tiêu thế? Sao uống nhiều như ?”

  Đầu dây bên , Tiêu Kỳ :

“Cô Lạc, Lục tổng đang ở chỗ cô ?”

  “Ừ.”

  Tiêu Kỳ cuối cùng cũng thở phào:

“May quá, yên tâm . Lúc nãy đang đổ xăng cho xe, chỉ mấy phút mà Lục tổng biến mất. 

tìm khắp nơi thấy, điện thoại thì còn trong xe mà thì .”

  Lạc Khê ngạc nhiên.

  Tiêu Kỳ :

“Hôm nay Lục tổng vốn chỉ đến gặp khách hàng, trong bữa cũng uống nhiều. 

Sau đó đột ngột gặp một trong nhà, xảy chuyện gì mà bữa đó sắc mặt tái mét. 

Khi buổi tiệc, chẳng lời nào, chỉ cúi đầu uống rượu, khách hàng cũng bối rối hiểu chuyện gì. 

cố can mà , cứ uống ly nối ly khác…”

  Lạc Khê cắt ngang lời , hỏi:

“Người nào?”

  Tiêu Kỳ nhất thời nên , ấp úng một hồi mới đáp:

  “Là… là em gái của Lục tổng, cô đưa vị hôn phu đến gặp .”

  Em họ?

  Lạc Khê chợt nghĩ đến điều gì đó.

  Trước đây Khương Niệm từng qua, hình như Tống Mục Sâm dạo đang quen với một tiểu thư nhà họ Lục trong Tập đoàn Lục thị.

  Chẳng lẽ là…

  Khương Niệm gõ cửa phòng Lạc Khê.

  Cô mở cửa, Khương Niệm bưng tay một bát canh giải rượu, :

“Mình nấu xong, cho uống một chút nhé.”

  Lạc Khê lời cảm ơn, nhận lấy bát canh.

  Khương Niệm tiện, định , nhưng Lạc Khê chợt gọi cô .

  Lạc Khê đột nhiên hỏi:

“Khương Niệm, đây Tống Mục Sâm bạn gái mới họ Lục đúng ?”

  Khương Niệm hiểu Lạc Khê nhắc đến Tống Mục Sâm lúc .

  Cô gật đầu, như sực tỉnh điều gì, kinh ngạc hạ giọng :

“Không lẽ… là em gái của Lục Lăng Tiêu thật ?”

  Lạc Khê nặng nề gật đầu.

  “C.h.ế.t thật… đúng là …”

  Lạc Khê sang với Khương Niệm:

“Xin phiền nghỉ ngơi.”

  Khương Niệm vội xua tay:

“Không , cứ lo cho Lục Lăng Tiêu , mấy việc khác để dọn.”

  Lạc Khê gật đầu.

  Cô bên giường — Lục Lăng Tiêu dường như ngủ.

  Anh gối của cô, một cánh tay gác lên trán, nốt bớt nhạt khóe mắt như ửng đỏ hơn thường ngày.

  Lông mày nhíu chặt, mắt khép mà vẫn sâu thẳm, nguy hiểm.

  Lạc Khê khẽ gọi mấy tiếng:

“Lục Lăng Tiêu…”

  Sau vài , bất ngờ mở mắt mắt là khuôn mặt của Lạc Khê.

  Anh lâu, như thể nhận cô là ai.

  Lạc Khê :

“Khương Niệm nấu canh giải rượu, uống chút ? Sẽ thấy dễ chịu hơn.”

  Lục Lăng Tiêu chỉ cô, đáp, cũng động đậy.

  Khi Lạc Khê định bỏ cuộc, bỗng lạnh giọng :

“Từ nay trong tất cả các món ăn… đều cho hành với tỏi. Tất cả!”

  Lạc Khê sững sờ, hiểu đang nổi cơn gì nữa.

 

Loading...