Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 253-254
Cập nhật lúc: 2025-10-30 01:29:09
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
253
Rời khỏi nhà họ Lục, tâm trạng của Triệu Mộ Vân nặng nề đến cực điểm.
Lão tổng nhà họ Lục rõ ràng là đang cố tình sai thêm cho trọn, tiện thể chặt đứt luôn đoạn tình cảm của Lục Lăng Tiêu.
bà mang ơn ông Lục quá nhiều, cho dù trong lòng nỡ, cũng chỉ thể theo lời ông dặn.
Lúc Lục Lăng Tiêu nhận điện thoại của Triệu Mộ Vân, đang ở cùng Thẩm Dực Quân.
Vịt Trắng Lội Cỏ
Thẩm Dực Quân vốn chẳng hiểu nổi mối tình rối rắm của Lục Lăng Tiêu, đang đau đầu nên khuyên thế nào thì tin dữ ập đến.
Trong điện thoại, Triệu Mộ Vân :
“Lục tổng, chuyện ngài bảo điều tra, kết quả .”
Lục Lăng Tiêu lập tức thẳng dậy, giọng nghiêm túc:
“Có tin tức của cô ?”
Triệu Mộ Vân hít sâu một , :
“Vâng, theo tin từ phía chúng , cô quả thực liên lạc riêng với phó tổng Lục.
Trước đó lâu, cô thủ tục di dân nước ngoài, trong tài khoản ngân hàng ở nước ngoài của cô cũng đột nhiên thêm một khoản tiền lớn…”
Những lời đó, Triệu Mộ Vân tiếp — nhưng Lục Lăng Tiêu hiểu hết.
Anh khẽ thở dài, nét mặt trở nên chua chát và đầy mỉa mai.
Ngay cả Thẩm Dực Quân bên cạnh cũng ngẩn , nên gì.
Lục Lăng Tiêu lạnh giọng:
“Đưa liên lạc của cô . tự hỏi cho rõ.”
Triệu Mộ Vân thoáng hoảng hốt.
bà nhanh chóng lấy bình tĩnh, :
“Thế , sẽ bảo của liên hệ với cô Tây. Một khi liên lạc , sẽ để cô trực tiếp chuyện với ngài, chứ?”
Lúc , Lục Lăng Tiêu mới chịu kết thúc cuộc gọi.
Triệu Mộ Vân là việc luôn nhanh gọn, hiệu quả cao.
Hai ngày , bà xuất hiện mặt Lạc Khê.
Lạc Khê vô cùng ngạc nhiên khi thấy bà.
Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y Triệu Mộ Vân, hoảng hốt hỏi:
“Trợ lý Triệu, rốt cuộc là chuyện gì ? Tại đưa đến đây? còn nhiều chuyện xử lý xong, …”
Triệu Mộ Vân hiểu rõ “chuyện xử lý xong” mà Lạc Khê là gì.
Bà nhẹ nhàng rút tay khỏi tay Lạc Khê, gương mặt lạnh lùng:
“Cô Lạc, cô quên những điều khoản trong hợp đồng ?”
Sắc mặt Lạc Khê lập tức tái nhợt.
Bản hợp đồng , cô thật từng kỹ.
Khi đó vì cần gấp tiền để chữa bệnh cho bà, cô chỉ xem qua loa vài dòng ký luôn. cô vẫn nhớ rõ điều mà Triệu Mộ Vân đang đến.
Triệu Mộ Vân nhắc , giọng đều đều:
“Trong hợp đồng ghi rõ: khi đứa trẻ chào đời, cô giữ gìn, qua với bất kỳ đàn ông nào khác — tất cả đều để đảm bảo sức khỏe và sự an của đứa trẻ.
Giờ cô vi phạm điều khoản.”
Lạc Khê lùi một bước, ngờ Triệu Mộ Vân nắm rõ cả đời tư của đến thế.
Triệu Mộ Vân lạnh nhạt tiếp:
“Hiện giờ ngài chuyện, tức giận.
Ngài nếu cô còn tiếp tục như , e là sẽ chịu hậu quả nghiêm trọng vì vi phạm hợp đồng.”
Lạc Khê im lặng, sắc mặt càng lúc càng nhợt.
Triệu Mộ Vân đổ thêm dầu lửa:
“Cô cũng nên nghĩ cho của .”
Nhắc đến bà, Lạc Khê như rụng rời, sức lực đều tan biến.
Triệu Mộ Vân chậm rãi :
“Bà cụ hiện giờ đang hưởng chế độ y tế nhất.
Nếu cô vi phạm hợp đồng ngay lúc , chỉ gánh khoản phạt gấp 20 , mà e là cả bà cụ cũng sẽ liên lụy.”
Lạc Khê vội vàng ngắt lời:
“… ý định vi phạm hợp đồng. đồng ý sinh đứa trẻ , nhưng mà…”
“Không nhưng mà gì cả.”
Triệu Mộ Vân lạnh lùng cắt ngang lời cô.
Lạc Khê trầm mặc lâu, cuối cùng cũng hiểu rõ mục đích của gặp .
Cô ngẩng đầu lên, giọng khàn khàn hỏi:
“Vậy… các gì?”
254
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/253-254.html.]
Triệu Mộ Vân kín đáo thở phào nhẹ nhõm, với Lạc Khê:
“Cô hiểu ý chứ.”
Lạc Khê quả thật hiểu.
Sau khi Triệu Mộ Vân rời , thẻ SIM điện thoại của cô nhanh chóng Thản Thư mang đến.
Lạc Khê chằm chằm tấm thẻ đó lâu, mới chậm rãi nhận lấy.
Thản Thư rời mà ở bên cạnh cô — đây là ý của Triệu Mộ Vân.
Lạc Khê suy nghĩ thật lâu, cuối cùng mới lắp thẻ điện thoại và bấm gọi cho Lục Lăng Tiêu.
Điện thoại đổ chuông một tiếng, bên bắt máy.
Điều đó cho thấy suốt những ngày qua, Lục Lăng Tiêu mong chờ tin của cô đến nhường nào.
“Alô?”
Lạc Khê cố gắng điều chỉnh cảm xúc đang run rẩy, khẽ điện thoại:
“Là em.”
“Em đang ở ?” — giọng của Lục Lăng Tiêu gấp gáp.
Lạc Khê im lặng vài giây mới :
“Em… còn ở trong nước nữa.”
Quả nhiên, đúng như lời Triệu Mộ Vân .
Bên điện thoại lặng im hồi lâu.
Giọng trầm thấp của Lục Lăng Tiêu vang lên:
“Em cần tiền, với ?”
Sống mũi Lạc Khê cay xè, nước mắt suýt trào , nhưng cô chỉ thể dối:
“Thật , ngay từ đầu khi tiếp cận , em mục đích. Có trả cho em một khoản tiền lớn… bảo em như .”
Đó là những lời mà Triệu Mộ Vân dạy cô .
Trong điện thoại, Lạc Khê rõ một tiếng “hừ lạnh” phát từ Lục Lăng Tiêu.
Cô c.ắ.n môi, tiếp tục gượng :
“Từ đầu đến cuối, em ở bên chỉ vì tiền. Giờ em tiền … nên cần nữa.”
Giọng cô càng lúc càng nhỏ dần, càng run rẩy hơn.
Cô , giận thật .
Lục Lăng Tiêu khẽ, nhưng giọng lạnh lẽo đến rợn :
“Thì , từng khoảnh khắc ở bên , em đều tính toán cả. Tây Khê, bao lâu nay bên cạnh , giây phút nào em thật lòng với ?”
Hai mắt Lạc Khê đỏ hoe, nước mắt tràn bờ mi.
Cô cúi thấp đầu, cố gắng kìm nén cảm xúc, dùng giọng bình tĩnh nhất để những lời tàn nhẫn nhất:
“Không . Người em yêu từ đầu đến cuối… luôn là Tống Mục Sâm.”
Bên điện thoại vang lên tiếng rầm — tiếng vật gì đó ném vỡ.
Âm thanh đó khiến Lạc Khê cũng giật run rẩy.
Cô định mở miệng thêm gì đó thì điện thoại cắt ngang.
Lạc Khê hoảng hốt, điên cuồng bấm , chỉ mong giọng thêm một nữa —
chiếc điện thoại trong tay Thản Thư lạnh lùng giật lấy.
Thản Thư , giọng chút cảm xúc:
“Nhiệm vụ của cô thành. Từ giờ xin hãy yên tâm dưỡng thai. Trợ lý Triệu sẽ thường xuyên đến kiểm tra tình hình sức khỏe của cô.”
Lạc Khê nghẹn lời, nổi một câu.
Khi Thản Thư rời , nước mắt Lạc Khê rốt cuộc thể kìm , lăn dài má.
Một cảm giác bất lực từng , như cơn sóng lớn nhấn chìm cô, khiến cô gần như sụp đổ.
Tại showroom xe Maserati, Tống Mục Sâm vung tay ký tên lên hóa đơn thanh toán.
Chiếc Maserati đời mới trở thành món quà sinh nhật cho Lục Ninh.
Lục Ninh chiếc xe thể thao sắp thuộc về , xúc động đến mức nước mắt lưng tròng.
Cô ôm chầm lấy Tống Mục Sâm, với giọng nghẹn ngào:
“Đây là món quà quý giá nhất em từng nhận trong đời. Mục Sâm, thật với em.”
Tống Mục Sâm để cô ôm, nhưng ánh mắt thoáng qua một tia khác lạ.
Một lát , khẽ đỡ cô , hỏi:
“Sao là quý giá nhất? Trước đây chẳng trai em bỏ 12 triệu trong buổi đấu giá từ thiện để mua tặng em bức tranh Pháp ? Chiếc xe còn bằng một góc đó mà.”
Có lẽ nhận lỡ lời, Lục Ninh vội vàng giải thích, mặt tái :
“À, ý em là… đây là món quà em thích nhất, bởi vì tặng là .”
Nghe , Tống Mục Sâm mới thả lỏng, khóe môi khẽ cong lên.
Đang chuyện, thì một đôi vợ chồng trung niên từ cửa bước …