Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 261-262
Cập nhật lúc: 2025-10-30 01:30:23
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
261
Lạc Khê hỏi: “Cổ phiếu của Tập đoàn Tống thị dạo rớt mạnh lắm ?”
Thản Thư còn thẳng dậy, :
“Thật chuyện cũng rành. Tối qua ba gọi điện cho , là Tập đoàn Tống thị nhắm , nên cổ phiếu mới rớt t.h.ả.m .
Không ông tin từ , còn chắc như đinh đóng cột rằng Tập đoàn Tống thị sắp Tập đoàn Lục thị thâu tóm cơ.”
Giọng Lạc Khê bỗng cao hẳn lên: “Cái gì cơ?”
Thản Thư cũng ngẩn một lúc, vội giải thích: “Ông già linh tinh thôi, cô đừng để tâm.”
Người giúp việc đang ngang qua thấy cũng góp lời:
“Nói đến chuyện , con trai cũng mua cổ phiếu Lục thị, đúng là lời một khoản kha khá.
Nó còn bảo định mua nhà trong trung tâm thành phố nữa đấy. cũng nó , dạo Tập đoàn Lục thị thế lực mạnh lắm, liên tục thâu tóm nhiều công ty.
Còn Tập đoàn Tống thị thì bảo Lục thị chơi cho tơi tả, chẳng đắc tội gì với họ nữa.”
Người giúp việc chủ nhân của chính là nắm quyền ở Tập đoàn Lục thị, nên chuyện thoải mái chút kiêng dè.
Thản Thư thì , nhưng bà hề quan hệ gì với Lục thị, chỉ coi đó là chuyện tán gẫu, cũng dám suy đoán linh tinh.
Thản Thư sang với giúp việc: “Tối nay cô mang thực đơn qua cho xem một chút nhé. Dạo chân cô Lạc ban đêm chuột rút, cần thêm vài món nhiều canxi thực đơn.”
“Vâng, .” – giúp việc đáp.
Chủ đề câu chuyện cũng dừng ở đó.
Thản Thư lấy một chiếc chăn mỏng đắp lên chân Lạc Khê, : “Cô Lạc, xem tivi lâu hại mắt lắm, lát nữa nhắc cô nghỉ ngơi nhé.”
Lạc Khê gật đầu, nhưng trong đầu vẫn còn đang suy nghĩ về những lời Thản Thư và giúp việc .
Trên tivi, bản tin tài chính phát đúng giờ, dẫn chương trình dùng giọng điệu chuyên nghiệp phân tích tình hình thị trường chứng khoán gần đây.
Lạc Khê đặc biệt chú ý đến tin tức liên quan đến Tập đoàn Lục thị.
Đáng tiếc là trong các điểm tin hôm nay chẳng nhắc gì đến Lục thị cả.
Xem một lúc, Lạc Khê thấy chán, liền đổi sang kênh khác.
lúc chuyển sang kênh giải trí.
Trên đó đang đưa tin về scandal của tiểu hoa đán thế hệ mới – Triệu Man Man, ngôi đang hot gần đây.
Khi phỏng vấn, Triệu Man Man tiết lộ rằng gần đây cô đang hẹn hò với một ngoài giới.
Một phóng viên tò mò hỏi: “Lần truyền thông từng đưa tin cô Triệu bước từ biệt thự của Tổng tài Tập đoàn Lục thị – ngài Lục Lăng Tiêu, chăng chuyện giữa cô và ngài Lục sắp đến nơi ?”
Nghe , khuôn mặt nhỏ nhắn của Triệu Man Man lập tức đỏ bừng.
Cô lộng lẫy ánh đèn flash, như phát sáng.
Triệu Man Man ngượng ngùng né tránh, mỉm :
“À, thật cũng gì , dạo bận phim suốt, chẳng nhiều thời gian. Nếu tin vui, nhất định sẽ báo cho .”
Phóng viên vẫn chịu buông tha: “Thật sự là ngài Lục Lăng Tiêu ?”
Người quản lý của Triệu Man Man bất ngờ bước lên sân khấu, chắn mặt cô , với giới truyền thông bên :
“Xin , những câu hỏi liên quan đến đời tư tình cảm chúng thể trả lời.
Buổi phỏng vấn hôm nay đến đây thôi, Man Man còn ghi hình chương trình khác, thời gian cũng gần hết .”
Triệu Man Man trong sự bảo vệ của quản lý, vội vàng rút lui, còn các phóng viên phía thì vẫn ngừng truy hỏi:
“Cô Triệu, ngài Lục vì cô mà bỏ cả một gia tài, mua hẳn một tầng trong Trung Thái Quốc Tế Thành, thật ? Cô Triệu…”
262
“Cô Triệu, đây từng tin rằng cô lén đến khoa sản của bệnh viện, xin hỏi đúng như lời đồn bên ngoài, cô m.a.n.g t.h.a.i ?”
“Cô Triệu! Cô Triệu…”
Giữa hàng loạt câu hỏi dồn dập, Triệu Man Man chỉ mỉm rời khỏi hiện trường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/261-262.html.]
Chỉ còn lời của quản lý vang lên:
“Hiện tại vẫn là lúc công khai, mong các phóng viên hãy cho Man Man thêm chút gian riêng tư. Cảm ơn .”
Khi hình ảnh Triệu Man Man màn hình dần khuất xa, sắc mặt của Lạc Khê cũng dần nhợt nhạt.
Trong cơn hoảng hốt, cô vô thức khua tay đổ cốc sữa mặt.
Cô cúi đầu cốc sữa lăn xuống bàn rơi xuống đất, phát tiếng “choang” giòn tan, vỡ vụn thành từng mảnh.
Thản Thư thấy tiếng động liền nhanh chóng chạy .
Thấy sắc mặt tái nhợt của Lạc Khê cùng cảnh lộn xộn sàn, cô kìm mà hỏi: “Cô ?”
Trong đầu Lạc Khê trống rỗng, vô âm thanh hỗn tạp vẫn vang lên trong tâm trí, đan xen, rối loạn.
Cô chỉ thấy miệng Thản Thư đang mấp máy, nhưng cô gì.
Thản Thư hoảng hốt hỏi mấy câu, gọi to: “Dì Trần! Mau đây dọn chỗ , cẩn thận kẻo đứt chân…”
Thản Thư đỡ lấy Lạc Khê, nhưng cô tránh .
Lạc Khê vòng qua hai đang bận rộn, một bước phía cửa.
Ra khỏi biệt thự, khí đầu xuân vẫn còn lạnh buốt.
Hít một lạnh, Lạc Khê vịn lấy lan can cạnh cửa, ho sặc sụa một hồi, cảm thấy n.g.ự.c càng thêm nghẹn .
Suốt mấy tháng nay, cô và Lục Lăng Tiêu từng bất kỳ liên lạc nào.
Chỉ thể qua bản tin tài chính tivi mà chút ít tin tức về .
Đó là điều cô mong chờ nhất mỗi ngày.
Thật trong thời gian , cô nghĩ đến nhiều khả năng khác .
Cô nghĩ thể việc cô lời từ biệt sẽ khiến Lục Lăng Tiêu nổi giận.
Cũng từng nghĩ đến ngày gặp , nên với thế nào về những chuyện trải qua.
Càng nghĩ, cô càng tự hỏi — một phụ nữ từng ly hôn, chẳng còn trong sạch, liệu khi Lục Lăng Tiêu sự thật, khinh bỉ cô ? Có chán ghét cô ?
cô từng nghĩ, bên cạnh , sớm phụ nữ khác.
Cô quá tự tin . Một phụ nữ từng đổ vỡ như cô, ở bên Lục Lăng Tiêu dù chỉ một khoảnh khắc, là may mắn lớn lao.
Vậy mà cô còn dám mơ đến tương lai cùng .
Giờ nghĩ , thật nực và ngu ngốc bao.
Lạc Khê ôm lấy lồng n.g.ự.c nặng trĩu, từng bước sân.
Tiếng tuyết chân kêu “rắc rắc” khẽ vang.
Cô chỉ chạy trốn — trốn khỏi nơi ngột ngạt .
Bao nhiêu ức chế dồn nén suốt những tháng qua, dường như trong khoảnh khắc bùng nổ, khiến cô gần như thở nổi.
Phía vang lên tiếng Thản Thư hốt hoảng gọi lớn:
“Cô Lạc! Đừng tiếp nữa, đường tuyết trơn lắm… Quần áo cô mỏng như , nếu dạo thì chờ lấy áo khoác, sẽ dìu cô .”
Vịt Trắng Lội Cỏ
lời của Thản Thư, Lạc Khê hầu như chẳng thấy. Lý trí của cô tuyết trắng bao phủ, và cả hốc mắt cũng nóng bừng.
Một nỗi thất vọng và đau đớn từng bóp nghẹt lấy cô, khiến cô gần như chịu nổi.
Hóa cô thật sự là may mắn.
Cô chỉ là một phong cảnh thoáng qua trong cuộc đời của Lục Lăng Tiêu mà thôi.
Nghĩ đến …
Nước mắt Lạc Khê tuôn trào ngừng.
Cô vì vẫn cứ bước tiếp, càng càng nhanh, mà tầm ngày càng mờ .
Cô đưa tay lau nước mắt, nhưng càng lau càng ướt.
Cho đến khi tiếng hét thất thanh của Thản Thư vang lên phía — chân cô trượt một cái, và cả rơi …