Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 273-274
Cập nhật lúc: 2025-10-30 01:32:09
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
273
Ngày rời , là Khương Niệm tiễn cô sân bay.
Mắt Khương Niệm đỏ hoe, nắm c.h.ặ.t t.a.y Lạc Khê chịu buông.
Ngược , Lạc Khê là an ủi cô.
Cô mỉm :
“Chỉ hai ba năm thôi, thoáng cái là qua nhanh mà.”
Khương Niệm sụt sùi:
“Còn tùy xem sống thế nào nữa. Tớ quen ở bên , cũng chẳng mấy bạn khác…”
Nói xong, nước mắt rưng rưng. Đêm qua cô sưng cả mắt.
Lạc Khê , trêu:
“Đừng nữa, nhiều lắm đấy.”
Khương Niệm buồn bật .
Lạc Khê :
“Nếu , thỉnh thoảng đến thăm bà ngoại giúp tớ nhé. Tớ sợ bà ở một sẽ cô đơn, mà tớ thì thể ở cạnh.”
Khương Niệm bĩu môi:
“Câu mấy đó.”
Lạc Khê bật :
“Có ?”
lúc đó, phía xa vang lên tiếng ồn ào.
Cả hai cùng .
Một cô gái gầy, mặc áo khoác dài, đeo kính râm và khẩu trang, ăn mặc thời thượng, đang một nhóm hộ tống nhanh chóng bước qua.
Phía cô là vài đẩy bốn, năm chiếc vali to, bám sát rời.
Còn xa hơn nữa, là một đám fan nam nữ trẻ tuổi la hét, chen lấn chạy theo.
Tiếng hò hét, tiếng bước chân vang rền khiến xung quanh đều đầu .
Thì , đầu là một nữ minh tinh, còn đám đông phía là fan của cô .
Khương Niệm liếc , đảo mắt, nhỏ với Lạc Khê:
“Người đó chính là Triệu Man Man.”
Lạc Khê ngẩn :
“Triệu Man Man là ai?”
Khương Niệm đáp:
“Là nữ minh tinh mới đang hẹn hò với Lục Lăng Tiêu đó…”
Nghe , Lạc Khê đầu kỹ phụ nữ .
Triệu Man Man dù đeo khẩu trang và kính râm, nhưng sống mũi cao và đường nét tinh tế vẫn thể thấy , quả thật là một mỹ nhân.
Cô bước nhanh, dáng vẻ kiêu ngạo, lướt ngang qua Lạc Khê.
Vịt Trắng Lội Cỏ
vài bước, bỗng dừng .
Cô dừng, nhóm trợ lý và nhân viên phía cũng dừng theo, tất cả cùng đầu .
Khương Niệm nhíu mày:
“Cô cái gì thế? Sao tớ thấy cô đang ?”
Khương Niệm đúng.
Lạc Khê và Triệu Man Man chạm mắt — tuy che bởi kính râm, nhưng vẫn thấy rõ ánh sững sờ của Triệu Man Man.
Cô dừng vì trông thấy gương mặt quen thuộc — chính là Lạc Khê.
Triệu Man Man từng vô tình thấy ảnh của cô trong điện thoại Lục Lăng Tiêu.
Điện thoại của cực kỳ sạch sẽ, trong thư viện ảnh chỉ đúng một tấm — chính là ảnh Lạc Khê.
Hôm Triệu Man Man chỉ vô tình thấy, nhưng ấn tượng sâu sắc, ghi nhớ mãi gương mặt đó.
Lúc nãy, khi lướt qua Lạc Khê, cô chỉ liếc bằng khóe mắt, cảm thấy quen, liền cố nhớ … và cuối cùng nhận .
Tò mò khiến cô dừng bước.
Lạc Khê hiểu vì cô , cũng chẳng để tâm lời Khương Niệm.
Rất nhanh, qua đông dần, ồn ào và chen chúc.
Fan nhân lúc Triệu Man Man dừng liền ùa tới, chẳng mấy chốc cô đám đông vây kín, còn thấy nữa.
Lạc Khê thu ánh mắt, trong lòng vẫn chút nhói đau, nhưng cô nhanh chóng tự điều chỉnh.
Dù giữa cô và Lục Lăng Tiêu, thứ kết thúc từ lâu.
Mấy tháng , cô hết những lời cần .
Bây giờ yêu ai, ở bên ai, đều chẳng liên quan đến cô nữa.
Lạc Khê cúi xuống đồng hồ, nhận lấy vali từ tay Khương Niệm, :
“Cũng đến giờ , tớ thủ tục an ninh. Niệm Niệm, khi tớ ở đây, nhớ chăm sóc bản nhé.”
Khương Niệm đỏ mắt, ôm lấy cô:
“Cậu cũng , gọi điện về thường xuyên. Có chuyện gì cũng đừng một chịu đựng, còn tớ mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/273-274.html.]
Lạc Khê ngẩng đầu, khẽ gật:
“Ừ, yên tâm, tớ đây.”
Khương Niệm theo Lạc Khê bước qua cổng an ninh, cho đến khi bóng dáng cô khuất hẳn, mới bịn rịn rời .
Cô phòng chờ, mua một ly cà phê Americano nóng, tiện tay lấy một cuốn tạp chí ở kệ báo xuống .
Người qua kẻ tấp nập, cô ngẩng đầu lên , chỉ chăm chú lật trang sách.
Bất chợt, một bóng dáng quen thuộc ngang qua — dáng cao lớn, bước vội vàng, bên cạnh còn trợ lý theo sát.
Là Lục Lăng Tiêu.
Hôm nay bay nước ngoài dự hội thảo, vì kẹt lịch trình nên thư ký Tiêu Kỳ mới kịp mua vé — máy bay sắp cất cánh mà họ mới đến nơi.
Khương Niệm đang định với tay, thì vô tình đổ cốc cà phê ghế cạnh …
274
Cà phê từ ghế chảy xuống, Lạc Khê vội vàng dậy, đỡ cốc cà phê lục tìm khăn giấy trong túi xách.
lúc đó, Lục Lăng Tiêu và Tiêu Kỳ sải bước ngang qua phía
Sau khi lấy cả khăn giấy lẫn khăn ướt, Lạc Khê xuống, cẩn thận lau từng giọt cà phê đổ sàn.
Lục Lăng Tiêu vài bước thì đột nhiên dừng .
Tiêu Kỳ ngay phía , thấy dừng đột ngột thì suýt chút nữa kịp thắng, suýt đ.â.m lưng .
Khó khăn lắm mới dừng , Tiêu Kỳ tò mò đầu quanh.
chẳng thấy gì cả.
Không nhịn , hỏi:
“Lục tổng, ngài đang gì ?”
Lục Lăng Tiêu trả lời, nhưng sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm nghị.
Chẳng lẽ là ảo giác ?
Hình như thấy bóng dáng của Lạc Khê.
đó chỉ là một thoáng lướt qua trong tầm mắt, dám chắc, nên mới dừng đầu .
Anh đảo mắt khắp dòng qua xung quanh, đáng tiếc chẳng thấy bóng dáng quen thuộc .
Vì Lạc Khê đang xổm đất, lưng ghế che khuất .
Cuối cùng Lục Lăng Tiêu tin rằng — đó chỉ là ảo giác.
Anh :
“Không gì, thôi.”
Nói xong, , sải bước về phía cổng lên máy bay.
Cùng lúc đó, Lạc Khê cũng dậy, lưng về phía .
Cô ngẩng đầu tìm thùng rác.
Ngay phía xa một cái, cô liền cầm những tờ giấy bẩn, về hướng đó.
Hai bóng lưng vốn từng thuộc đến , giờ về hai hướng ngược , càng lúc càng xa…
— Ba năm —
Khương Niệm từ bàn rượu tiếp khách bước , vẫn còn loạng choạng, liền vội vàng chặn một chiếc taxi ven đường, phóng thẳng đến sân bay.
Ngày Lạc Khê trở về định sẵn từ lâu, nhưng Khương Niệm bận đến mức quên béng mất.
Gần đây, cô còn đang đối phó với một khách hàng khó tính.
Khó khăn lắm mới đạt thỏa thuận hợp tác, cô dám sơ suất, đến khi xử lý xong việc mới vội vã chạy đến sân bay như chạy đua với thời gian.
Ngồi xe, cô liên tục đồng hồ, ngừng giục tài xế chạy nhanh hơn.
Tài xế giục mãi đến phát bực, bèn :
“Cô ơi, nhanh nữa là bay luôn , máy bay mà tăng tốc !”
Khương Niệm lúc mới chịu yên lặng.
Khi đến sân bay trong trạng thái “gió cuốn mây bay”, chuyến bay của Lạc Khê hạ cánh một lúc.
Lạc Khê đang bên cạnh vali của , cúi đầu chuẩn gọi điện cho Khương Niệm.
Khương Niệm thấy cô từ xa, trong lòng mừng rỡ nên lời.
Cô vứt luôn cả áo khoác trong tay, chạy thẳng về phía Lạc Khê.
Trước khi Lạc Khê kịp ngẩng đầu, Khương Niệm lao tới ôm chầm lấy cô.
Lạc Khê giật , nhưng khi rõ đối diện là Khương Niệm thì liền thả lỏng, khẽ gọi một tiếng dịu dàng:
“Niệm Niệm.”
Ba năm nay, để tiết kiệm tiền vé máy bay, Lạc Khê từng về nước nào.
Khương Niệm khỏi xúc động.
Khi hai đối diện, mới nhận cả hai đều đổi ít nhiều.
Lạc Khê trông đầy đặn hơn , cả toát sức sống và sự chín chắn, nét mặn mà khiến cô như tỏa sáng — khiến khác chẳng thể rời mắt.
Còn Khương Niệm thì gầy thấy rõ.
Áp lực công việc mấy năm qua khiến cô gần như thở nổi.
Năm ngoái thăng chức, cô càng bận rộn suốt ngày đêm. Tiệc tùng, rượu bia, thức khuya triền miên — cuối cùng khiến sức khỏe cô kiệt quệ.