Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 293-294
Cập nhật lúc: 2025-10-30 01:34:46
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
293
“Chú Chu ạ.”
Lục Hữu Hành chạy đến lưng đàn ông, gọi một tiếng.
Người đàn ông vội , thấy Hữu Hành đầy đủ mặt, mới thở phào nhẹ nhõm.
Hóa , đến đón Lục Hữu Hành chính là tài xế của gia đình Lục.
Tài xế Lão Chu mời công ty đầy một năm, từng gặp Lạc Khê.
“Tiểu tổ tông, con chạy thế , con bố con sốt ruột thế nào khi con rời trung tâm đào tạo với khác ?”
Lạc Khê vội giải thích giúp Hữu Hành:
“Xin , chuyện của Hữu Hành, là thấy bé chán quá, gì , nên dẫn ăn một chút ở Pizza Hut bên cạnh, báo cho các , là sơ suất của .”
Lão Chu liếc Lạc Khê một cái, vì , nhưng cạnh tiểu thái tử nhỏ , thấy cô và bé hài hòa, thậm chí còn giống .
Từ cặp lông mày, đôi mắt… cho đến khóe miệng cong lên, một sự tương đồng khó thành lời.
Tuy nhiên, lão Chu gì thêm, chỉ :
“Người là , nữa, quá đáng sợ.”
Lời là với Lục Hữu Hành.
Lão Chu đưa tay , với Hữu Hành:
“Được , cùng chú nhé, bố con vẫn đang ở trong xe, sốt ruột lắm , mà mà nổi giận thì thôi .”
Có thể thấy, Hữu Hành vẫn sợ bố.
Cậu rút tay khỏi tay Lạc Khê, đến bên lão Chu, đưa tay cho ông nắm.
Khi lão Chu kéo vài bước, bé quên ngoái đầu Lạc Khê một cái, lưu luyến, tay còn vẫn nắm chặt hộp kẹo cô tặng.
Lạc Khê mỉm , vẫy tay:
“Bye bye, tiểu Hữu Hữu.”
Hữu Hành , tay cầm hộp kẹo vẫy tay cô, nhanh chóng tới cầu thang.
Chốc lát, và tài xế biến mất khỏi tầm .
Lạc Khê và Khương Niệm cũng thu ánh mắt.
Lạc Khê lo lắng hỏi:
“Tớ phiền gì chứ?”
Trước đó, Khương Niệm cũng khá căng thẳng, nhưng thấy Lạc Khê đưa Hữu Hành về, cô mới thở phào, thả lỏng.
Khương Niệm dẫn Lạc Khê lớp piano, dọn đồ giải thích:
“Cậu bé Hữu Hành xuất đặc biệt. Vì tớ mới đến đây lâu, nắm rõ phận thật sự của bé, nhưng đồng nghiệp bàn tán, cũng một chút: nhỏ chắc là ‘hồng tam đại’, gia đình nền tảng mạnh, bố là một doanh nhân nổi tiếng, nắm trong tay vài công ty niêm yết.”
Nói tới đây, Khương Niệm Lạc Khê, tiếp tục:
“Lần hiểu vì lo lắng như khi bé rời trung tâm đúng ? Tiểu tổ tông là con nhà quyền quý, nếu bắt cóc chuyện gì đường, chúng chịu nổi trách nhiệm …”
Nghe xong, Lạc Khê vẫn còn rùng .
Nếu lúc đầu phận bé, cô chắc chắn sẽ tự ý đưa rời khỏi trung tâm, may mà chuyện gì xảy .
Khương Niệm dọn xong đồ, dẫn Lạc Khê khỏi lớp.
Hai chuyện.
Lạc Khê hỏi:
“Cậu là hôm nay bố Hữu Hành bận việc, mới nhờ trông hộ ? Nếu nhà tài xế, để tài xế đến đón ?”
Khương Niệm cũng lắc đầu:
“Cái tớ rõ, bình thường việc đưa đón Hữu Hành đều do tài xế gia đình đảm nhiệm.
Chỉ riêng hôm nay là bố bé đến, nhưng khi đó tớ vệ sinh, nên là cô giáo kỳ của lớp violin tiếp đón . Vì , tớ cũng từng thấy bố Hữu Hành trông …”
194
Lục Hữu Hành bước khỏi trung tâm đào tạo âm nhạc, gương mặt lập tức sụp xuống.
Không còn chút nào vẻ ngạo nghễ khi đ.á.n.h bên trong.
Tài xế Lão Chu giúp mở cửa xe, bé tự trèo lên, ngay ngắn bên cạnh Lục Lăng Tiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/293-294.html.]
Lục Lăng Tiêu dựa lưng ghế , nhắm mắt nghỉ ngơi.
Khi tiếng bé trèo lên, ông còn mở mắt, chỉ hỏi:
“Đi đấy?”
Lục Hữu Hành thấy bố, liền cụp đầu, nhỏ nhẹ nghĩ cách trả lời, đôi tay nhỏ vô thức vò mép hộp kẹo.
Lục Lăng Tiêu mở mắt, kịp thấy thứ trong tay bé, hỏi:
Vịt Trắng Lội Cỏ
“Cái từ ?”
“Cô cho con, vì con ngoan.”
Nghe câu , Lục Lăng Tiêu ngay là thật.
Anh dặn giáo viên ở trung tâm cho Hữu Hành ăn đồ ăn vặt kẹo, vì bé sâu răng nghiêm trọng.
Bác sĩ nguyên nhân là do Hữu Hành sinh non, men răng từ trong bào thai kém, cấu trúc răng , nên càng hạn chế đồ ngọt và đồ ăn vặt.
Điều Lục Lăng Tiêu kiểm soát nghiêm ngặt.
Giáo viên trong trung tâm ai cũng điều , đều dám tùy tiện đưa kẹo cho bé.
Tuy nhiên, Lục Lăng Tiêu vẫn hỏi:
“Cô nào?”
Lục Hữu Hành nhớ rõ, từng gặp cô ở đây, đầu tiên.
Sau một lúc suy nghĩ, mới trả lời:
“Cô Lạc”
Cậu chỉ nhớ giáo viên Khương đó là bạn cô, gọi cô là Cô Lạc.
Lục Lăng Tiêu kiên nhẫn cạn, sang :
“Bố bảo con ăn linh tinh ngoài đường ?”
“Con ăn linh tinh, cô , chỉ cần giữ vệ sinh răng miệng, thi thoảng ăn một chút cũng mà…”
Khuôn mặt Lục Lăng Tiêu lập tức nghiêm nghị, giọng ngày càng nhỏ dần, càng thêm sợ hãi.
Lục Lăng Tiêu đưa tay , Lục Hữu Hành mặt đầy ủy khuất.
Sau một lúc giằng co, mới đặt hộp kẹo lòng.
Rồi , bực bội thèm Lục Lăng Tiêu nữa.
Tài xế Lão Chu quá quen với cảnh , cha con họ luôn thế.
Lục Lăng Tiêu hộp kẹo trong tay, thấy logo Pizza Hut, là lấy từ đó.
Anh siết chặt tay, ép hộp kẹo bẹp trong lòng, ném gạt tàn gần đó.
Lục Hữu Hành động, mắt đỏ hoe, nhưng dám hé răng.
Đó là hộp kẹo của cô xinh tặng , thích cô…
…
Hôm nay là sinh nhật Đường Ninh, khí gia đình Lục hòa thuận, cả nhánh thứ hai và thứ tư đều mặt.
Dù Lục Nhị, Lục Tứ và Lục Trấn Vũ cùng , nhưng về mặt hình thức vẫn là em, dù âm thầm mưu mẹo, cũng bày ngoài mặt.
Gặp vẫn lễ phép, nhã nhặn.
Hôm nay tất cả đến để mừng sinh nhật Đường Ninh.
Lục Trấn Vũ hỏi Đường Ninh:
“Lăng Tiêu vẫn về? Không hẹn hai giờ chiều ?”
Lục Trấn Vũ dự án bàn với Lục Lăng Tiêu, nhân dịp trò chuyện riêng.
Đường Ninh vui vẻ :
“Chắc sắp về , thằng bé xem mặt, tiện thể đón luôn Hữu Hành học piano cùng về.”
Vừa , chuông cửa phòng khách vang lên.
Người giúp việc mở cửa.
Mở cửa , chính là cha con Lục Lăng Tiêu về.