Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 297-298
Cập nhật lúc: 2025-10-30 01:35:15
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
297
Lục Lăng Tiêu cố ý chuyển đề tài, :
“À đúng , định hỏi em, ba năm quyết định về nước ? Sao đột nhiên hoãn đến bây giờ?”
Lục Doanh Doanh mới về nước hơn một tháng.
“Lúc đó thật định về nước , sống ở nước ngoài thật sự quá buồn chán.
đó, giáo sư chúng em mở một đề tài nghiên cứu mới, đúng cái em hứng thú, nên em quyết định ở tiếp tục học nghiên cứu sinh. Như cũng coi như học xong về, Lục gia mất mặt đúng ?”
Lục Lăng Tiêu mỉm .
“Vậy chuyện gì thú vị kể cho ?” giọng Lục Lăng Tiêu chút chiều chuộng.
“Có chứ.” Lục Doanh Doanh kéo ghế gần Lục Lăng Tiêu hơn một chút, tiếp tục:
“À, còn nhớ em một bạn ? Cũng là Hoa, tên là Châu Nhan.”
Lục Lăng Tiêu phần ấn tượng.
Dù Lục Doanh Doanh luôn ở Mỹ, quan hệ với nhà Lục quá thiết, nhưng riêng với Lục Lăng Tiêu thì gần gũi nhất.
Khi một ở nước ngoài, gặp chuyện buồn uất ức, cô luôn tìm trai Lục Lăng Tiêu để tâm sự đầu tiên.
Mỗi vui, Lục Lăng Tiêu dù ít khi an ủi, nhưng đều chuyển tiền.
Không thiếu nào.
Cách giải tỏa u uất duy nhất là… tiêu tiền.
Tiêu xong, tâm trạng tự nhiên sẽ hơn nhiều.
Tất nhiên, chi phí đều do Lục Lăng Tiêu thanh toán.
Lục Lăng Tiêu luôn rộng rãi với cô em gái .
Ngoài đồn rằng hai em tình cảm , cũng sai.
Lục Lăng Tiêu chợt trống vắng một chút, nhớ ngay, nhưng gật đầu:
“Ừ, ?”
Lục Doanh Doanh giơ tay che mặt, bằng giọng chỉ Lục Lăng Tiêu mới thấy:
“Cô ở nước ngoài dùng danh tính giả, lén giúp một đại gia trong nước sinh con…”
Lục Lăng Tiêu nghiêng đầu về phía cô, phối hợp .
Nghe tin đồn , Lục Lăng Tiêu tỏ gì, mấy chuyện nữ nhân tán gẫu hứng thú.
Lục Doanh Doanh kéo tiếp tục:
“Ban đầu chúng em gì, khi tin đều sốc, cô cũng thiếu tiền…”
“Đã thiếu tiền, cô ?” Lục Lăng Tiêu hỏi.
Lục Doanh Doanh nhỏ giọng:
“Nói là ở bệnh viện trong nước nhầm lẫn, vốn định khám phụ khoa, kết quả coi là thụ tinh nhân tạo… Anh chuyện kỳ quặc ?”
Lục Lăng Tiêu sắc mặt biến đổi, hỏi:
“Em bạn đó tên gì?”
Lục Doanh Doanh ngạc nhiên, đầu tiên Lục Lăng Tiêu tò mò về chuyện phiếm cô kể.
“Châu Nhan chứ, em nhắc mà?”
Lục Lăng Tiêu nhíu mày nhẹ.
Lục Doanh Doanh tiếp:
“Cô ban đầu thai, về Mỹ mới phát hiện…
Cô vốn định giữ, nhưng cuối cùng vì lý do nào đó, vẫn giữ đứa trẻ.
Em cũng chỉ mới gần đây, đứa trẻ hình như là con một đại gia trong nước, nhưng cụ thể là ai rõ.
Anh mối quan hệ ? Biết là đại gia nào ?”
Lục Lăng Tiêu cô, :
“Vậy mấy năm nay thành tích học tập em , để tâm mấy chuyện ?”
Nghe nhắc đến thành tích học tập, Lục Doanh Doanh lập tức chán nản:
“Anh , chuyện gì cũng thể thành chuyện học tập ? Thật chán.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/297-298.html.]
Đang , bảo mẫu từ cầu thang bước xuống, tới bàn cơm với Lục Lăng Tiêu:
“Thưa , tiểu thiếu gia tỉnh, nhưng gọi , bướng chịu ăn cơm.”
298
Biểu cảm của Lục Lăng Tiêu ngay lập tức trở nên nghiêm trọng.
Anh dậy khỏi bàn, với bên cạnh:
“ lên xem thử.”
Vịt Trắng Lội Cỏ
Lục Lăng Tiêu theo bảo mẫu lên lầu.
Chẳng mấy chốc, họ đến phòng của Lục Hữu Hành.
Cánh cửa phòng hé mở một nửa, bảo mẫu :
“Tiểu thiếu gia giận ai, gọi xuống ăn cơm, chẳng thèm để ý, chỉ m.ô.n.g giả vờ ngủ, nhưng rõ ràng là tỉnh .”
Lục Lăng Tiêu :
“Không cần cô lo, sẽ tự gọi thằng bé dậy.”
Khi tiếng bước chân Lục Lăng Tiêu tiến , Lục Hữu Hành vốn giường bàng hoàng, lập tức trở giường nhỏ, vớ lấy chăn trùm lên đầu, tiếp tục giả vờ ngủ.
Lục Lăng Tiêu mở cửa bước đến giường, thấy tấm chăn cuộn thành một cục, phủ lên nửa , nửa lộ ngoài, đôi bàn chân mũm mĩm còn khua chân đạp tay lung tung.
Anh trầm mặt quan sát một lát, sang bảo mẫu:
“Để nó trong tủ, tìm hết đồ ăn vặt giá đồ chơi , bỏ hết .”
Vừa lời , Lục Hữu Hành giật , lồm cồm dậy.
Đôi mắt đen láy Lục Lăng Tiêu, tức giận bành trướng nhưng chẳng lời nào.
Cậu bé hiểu nổi, đồ ăn vặt giấu, cha phát hiện ?
Bảo mẫu vốn hứa giữ bí mật cho , nhưng giờ tình thế bại lộ, cũng dám lên tiếng, còn phân vân nên theo chỉ thị của chủ nhân .
Hai cha con đang căng thẳng, Đường Ninh lo lắng cũng bước .
Thấy cháu nội tức đến phồng má, bà thương xót chịu nổi.
Không quan tâm đến gương mặt khó chịu của Lục Lăng Tiêu, bà vòng qua, đến giường, đưa tay với Lục Hữu Hành:
“Hữu Hành, giận nữa, đến, để bà ôm. Ai dám hại tiểu Hữu Hành của chúng , bà sẽ cho ăn cơm .”
Lục Hữu Hành thấy về phía , lập tức nức nở, thút thít tố cáo với Lục Lăng Tiêu.
Đường Ninh ôm Hữu Hành, thèm để ý Lục Lăng Tiêu, xuống lầu.
Lục Hữu Hành vẫn trong nhà Lục yêu mến, trông xinh xắn như búp bê, ai cũng bế lên.
Lục Doanh Doanh là đầu tiên chạy đến, thấy bé , hỏi:
“Hữu Hành, ? Bố bắt nạt con ? Dì sẽ chơi với bố con nữa, chỉ chơi với Hữu Hành thôi, ?”
Hữu Hành càng càng ủy khuất, nhưng theo.
Mọi đều Lục Lăng Tiêu nghiêm khắc với bé.
Đường Ninh dỗ mãi một lúc, Lục Hữu Hành mới ngừng , tay Lục Doanh Doanh nhét một thanh phô mai, tâm trạng mới khá hơn.
Lục Lăng Tiêu từ cầu thang bước xuống.
Vừa xuống, giọng nhè nhẹ, còn khàn khàn của Lục Hữu Hành hỏi bà ngoại:
“Bà ơi, bố là bố ruột của con ? Bố đối với con chẳng gì cả, bà thể sinh một ông bố khác cho con ?”
Mọi câu của Hữu Hành đều bật .
Cậu bé mà hết sức nghiêm túc.
Mọi hỏi đùa:
“Bố con mà là con ruột bà nội, con là đời?”
Hữu Hành , to hơn.
Đường Ninh vội dỗ:
“Ôi ôi, bố con là con ruột bà, con mới là bảo bối của bà, Hữu Hành ngoan, đừng nữa nhé.”
Lục Hữu Hành thút thít :
“Vậy đừng để bố về ăn cơm nữa ? Dù bố cũng là bố ruột của con, lẽ con cũng …”
Lục Lăng Tiêu: …