Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 299-300

Cập nhật lúc: 2025-10-30 01:35:43
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

299

Người lớn đùa giỡn tiểu thiếu gia một lúc nữa, Lục Hữu Hành càng tin chắc rằng là con ruột của Lục Lăng Tiêu.

Hạt giống nhỏ bé âm thầm bén rễ trong lòng .

……

Đến thứ Bảy, khi Khương Niệm thức dậy thì Lạc Khê ăn xong bữa sáng.

Lạc Khê nhâm nhi cà phê, cô hối hả khoác áo khoác, hỏi:

 “Hôm nay lớp mà? Sao dậy sớm thế?”

Khương Niệm lao phòng tắm, chẳng mấy chốc bước , đ.á.n.h răng :

 “Hôm nay rảnh ?”

Lạc Khê gật đầu:

 “Ừ, , định bữa trưa sẽ đến viện dưỡng lão thăm bà ngoại.”

“Tuyệt quá! Cậu thể giúp tớ ghé qua trung tâm đào tạo một chuyến

Lần tớ quên hồ sơ khách hàng trong phòng dạy piano, cô Thanh giúp tớ giữ, tuần bận quá nên tớ quên mất. 

Giờ bên khách hàng đang gấp, tớ còn kịp xem.”

“Vậy gì?” Lạc Khê tò mò hỏi.

Khương Niệm cầm một lát bánh mì đưa miệng, uống một ngụm sữa, với Lạc Khê:

 “Tớ sân bay đón khách, sắp kịp , nhờ mang hồ sơ về công ty tớ ?”

Việc cũng khó, Lạc Khê gật đầu đồng ý.

Khương Niệm ngoài, Lạc Khê dọn dẹp bếp xong, một khỏi nhà.

Bãi đỗ xe trung tâm đào tạo gần như kín chỗ, Lạc Khê mất một lúc mới tìm chỗ để xe, mới trung tâm.

Cô Thanh nhận điện thoại của Khương Niệm đó, chuẩn sẵn hồ sơ từ sớm.

Vịt Trắng Lội Cỏ

Chỉ điều khi Lạc Khê tìm đến, cô Thanh đang dạy học sinh trong lớp.

Lạc Khê ngoài cửa đợi một lúc, cô Thanh mới bước .

Cô Thanh trao hồ sơ cho Lạc Khê, :

 “Xin để cô đợi lâu, lẽ giờ lớp, nhưng giáo viên lớp thư pháp bất ngờ nghỉ, các bé đều đến lớp, nên tạm lớp .”

Lạc Khê gật đầu, cảm ơn.

“À đúng , giấy xin phép hộ cô Khương, hôm nay cô tiếp khách, buổi học piano chiều nay sẽ đến , nhờ cô Thanh chuyển cho hiệu trưởng giúp.”

Cô Thanh nhận, gật đầu đồng ý ngay.

chữ giấy, cô Thanh hỏi:

 “Cô giấy xin phép hộ cô Khương ?”

Lạc Khê hiểu ý, gật đầu:

“Sao ?”

Cô Thanh nắm cổ tay Lạc Khê, :

“Chữ cô ? Có đến đây giáo viên thư pháp ? À,cô thư pháp bằng bút lông ?”

Chữ bút lông của Lạc Khê từng giải thưởng, nhưng là hồi trung học cơ sở.

Lạc Khê một lúc kịp phản ứng, cô Thanh tiếp:

“Thời gian rảnh cũng , chúng đang thiếu giáo viên thư pháp, nếu cô hứng thú thì…”

Lạc Khê từng nghĩ tới chuyện .

Lúc đó, một dáng quen dẫn theo một đứa trẻ từ thang máy gần đó tới.

Cô Thanh tinh mắt, một là nhận ngay đó là tài xế nhà Lục, dẫn Lục Hữu Hành tới lớp.

Từ xa, cô Thanh vẫy tay chào Lục Hữu Hành:

 “Hữu Hành, hôm nay tới sớm thế? cô Khương hôm nay nghỉ nhé, e là lớp của con thể học .”

Nói chuyện một lát, tài xế Lục Chu cũng dẫn Lục Hữu Hành đến cửa lớp của cô Thanh.

……

300

Lục Hữu Hành khi thấy Lạc Khê liền tỏ hết sức ngạc nhiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/299-300.html.]

Đôi mắt to tròn chớp chớp, nghiêng đầu Lạc Khê một hồi lâu mà nên lời.

Lạc Khê mỉm dịu dàng, cúi xuống chào hỏi bé:

 “Xin chào Hữu Hành, chúng gặp đó nhé.”

Khuôn mặt nhỏ của Lục Hữu Hành đỏ lên, trong mắt lóe lên chút vui thích.

Tài xế Lục Chu hỏi:

 “Đột nhiên xin nghỉ ? Sao ông chủ nhà chuyện ?”

Cô Thanh giải thích:

 “Cũng là việc đột xuất thôi, giờ mới mang giấy xin phép tới mà.”

Trong lúc chuyện, điện thoại của tài xế Lục Chu reo.

Ông cúi xuống , thấy là Lục Lăng Tiêu gọi tới.

Ông dám chần chừ, lập tức nhấc máy.

Lục Lăng Tiêu :

“Hôm nay lớp piano của Hữu Hành tạm dừng, giáo viên bận việc nên đến .”

Lục Chu :

“Vâng, cũng mới , nhưng và Hữu Hành đến trung tâm đào tạo .”

“Ừ.”

Tài xế CHu đầu dây bên đang chuyện với Lục Lăng Tiêu.

Trong khi đó, Lạc Khê véo nhẹ má nhỏ của Lục Hữu Hành, :

 “Lần con về, bố nhắc gì về con ?”

Nhắc tới bố, Lục Hữu Hành liền tỏ vẻ chán nản.

Những ngày gần đây, Lục Lăng Tiêu bận rộn, về nhà muộn, hầu như Hữu Hành ngủ.

Khi tỉnh dậy, bố , là suốt cả tuần, hai cha con gần như chẳng gặp .

Hữu Hành thích những ngày bố ở nhà, nào ngờ Lạc Khê nhắc đến chuyện ?

  cô dẫn ăn nhiều món ngon như , Hữu Hành cũng đành tha thứ.

Trong lúc hai đang trò chuyện, Lục Lăng Tiêu bên đầu dây điện thoại của tài xế Chu bỗng dừng .

Anh hỏi:

 “Ai đang chuyện với Hữu Hành ?”

Lý do Lục Lăng Tiêu phản ứng mạnh là vì trong điện thoại thấy một giọng quen thuộc.

Giọng trong lòng suốt ba năm, liệu nhầm?

chắc chắn, nhưng ít nhất đây là giọng giáo viên piano của Hữu Hành.

Mặc dù Lục Lăng Tiêu từng gặp giáo viên piano của Hữu Hành, nhưng điện thoại thì gọi nhiều .

Anh nhận giọng giáo viên, chắc chắn hiện giờ.

Bên cạnh đó, cô Thanh vẫn đang với Lạc Khê:

 “Hay là cô cân nhắc thử? Ở đây uy tín, cô thể tận dụng thời gian rảnh, nhiều phụ mong con họ thể luyện chữ …”

Lạc Khê từng nghĩ đến việc , nhưng để cô Thanh nản lòng, cô đành :

 “Được thôi, sẽ cân nhắc, xem xong sẽ gọi cho cô.”

“Vâng, , .”

Cô Thanh vốn cũng là một trong những phụ trách ở đây, quý nhân tài nên nhanh chóng , rút một danh từ hộp danh , trở đưa cho Lạc Khê:

 “Khi cô cân nhắc xong, hãy gọi , hy vọng cô thể đến.”

Lạc Khê cảm ơn, sang Lục Hữu Hành.

Cô đưa tay xoa đầu bé, :

 “Hữu Hành, cô đây, tạm biệt nhé.”

Lục Hữu Hành vẫn cau , gật đầu với Lạc Khê, hình như .

Lạc Khê chào tạm biệt tài xế Chu, rời ngoài tầm mắt .

Ông mỉm đáp , tiếp tục điện thoại:

“À, hình như là một giáo viên ở trung tâm đào tạo thôi.”

 

Loading...