Một bé Nam Nam trả lời Viên Viên đầu thỏ: Tớ cùng với luôn.
Thủy thủ mặt trăng: Hôm qua mới mua cà chua bảy đồng một cân, nhạt như nước ốc, đau lòng c.h.ế.t ! Sao cô bán sớm hơn chứ? Không nữa, "cướp" hàng đây, chậm là hết!
Nhan Yên: "...” Quả nhiên, sức hấp dẫn của đồ ăn ngon thể đùa .
Trước khi chuẩn mở bán, cô mở bộ thùng cà chua , lựa những quả dập nát, đó lau sạch sẽ, sắp xếp trưng bày gọn gàng.
Lúc cô đang lau cà chua, cư dân gần đấy thấy, tiến tới góp mặt hỏi: "Cà chua cháu bán , bao nhiêu tiền thế?"
Nhan Yên thấy đối phương cầm giỏ đựng thức ăn trong tay, bên trong mấy quả cà chua và trứng gà, : "Ba đồng tiền một cân ạ."
Bà cụ kêu lên một tiếng ngạc nhiên tiến gần: "Ôi, chỗ cháu bán rẻ quá! Bác mua ngoài chợ tới 3.8 đồng một cân lận, chỗ cháu rẻ hơn tận 0.8 đồng, quả còn trông nữa."
Bà lão hỏi: "Cà chua của cháu ngon ?"
Nhan Yên bật : "Hàng bán, đương nhiên là nó ngon ạ."
Nói , Nhan Yên tiện tay đưa một quả cà chua chín mọng tới: "Bác nếm thử xem, nếu ưng bụng thì mua, thì cũng ạ."
Bà cụ nhận quả cà chua trong tay Nhan Yên, mà tự tay chọn một quả nhỏ nhất. Bà : "Bác thể ăn thử miễn phí . Dù ngon , bác cũng sẽ mua một ít. Cháu cân quả nhỏ giúp bác ."
Nhan Yên im lặng một lát, thấy bà cụ kiên quyết: "... Vâng, cháu cảm ơn bác."
Quả cà chua chỉ to bằng quả trứng gà đặt lên cân điện tử, Nhan Yên : "Dạ, 3 hào ạ."
Bà cụ khăng khăng đưa cho cô ba đồng tiền xu lẻ, phủi tay áo một cái c.ắ.n nhẹ một miếng. Ánh mắt bà lộ rõ sự thỏa mãn, ăn gật đầu: "Cô chủ nhỏ, cà chua nhà cháu hình như là giống địa phương ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-154.html.]
Nhan Yên tươi đáp: "Vẫn là bác tinh mắt. là bác hàng."
Nói tới việc , bà cụ vô cùng đắc ý: "Trước đây bác từng sống ở nông thôn. Mùa hè hàng năm bác tích món nào, chỉ thích nhất là cà chua. Mỗi ngày việc vui nhất, chính là sáng sớm thức dậy xách giỏ đựng thức ăn ruộng hái cà chua, hái dưa leo, cà tím. Khát đói bụng, chỉ cần lau cà chua quần áo một chút, là thể ăn sống ngay."
Bà than nhẹ một tiếng: "Bây giờ cà chua đều ngon nữa, là trồng trong nhà kính, chỉ tăng sản lượng, mùi vị thì chênh lệch, chẳng nếm vị cà chua."
Nhan Yên gật đầu, tán thành : "Muốn ăn giống cà chua ngày xưa, khó như lên trời. Đây là giống địa phương quê cháu trồng đấy, vỏ mỏng thịt dày. Nếu năm nay hạn hán, cà chua chín chậm, thì sớm lái buôn thu mua hết , nào đến lượt cháu bán lẻ ở đây?"
Bà cụ gật gù: "Cà chua chỗ cháu ngon thế , bác mua nhanh một chút. Kẻo lát nữa mấy đứa trẻ tuổi xông tới, mấy già như bác tranh nổi ." Bà nhai cằn nhằn: "Cà chua còn ngon hơn cả trái cây, mua một ít về ngâm đường cho cháu gái bác ăn mới ."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nghe Nhan Yên vui vẻ.
Cô hỗ trợ cân cà chua cho bà cụ: "Tổng cộng mười đồng lẻ hai hào, cháu xin mười đồng thôi ạ."
Bà cụ trả tiền xong, nghiêng đầu, thì thấy một đám thanh niên trẻ tuổi đang xông thẳng về phía cửa hàng Nhan Ký.
Nếu sợ xách nổi, bà chắc chắn mua mấy cân cà chua .
Bà cụ cầm mấy cân cà chua về nhà, cháu gái Điềm Điềm mới xong bài tập, đang ở sô pha phòng khách xem phim hoạt hình.
"Điềm Điềm, lát nữa bà nội nấu cà chua ngâm đường cho cháu nhé."
Điềm Điềm chớp con mắt xinh , hiểu: "Cà chua gì ngon ạ?"
Bà cụ : "Cà chua thì khác, là giống địa phương, ngon hơn cà chua chúng từng ăn nhiều. Cháu chờ đó, bà nội ngâm cà chua cho cháu ăn, đợi đường thấm sẽ gọi cháu."
Bà lấy ba bốn quả cà chua, ngâm trong bồn mấy phút, cắt thành từng lát đều tăm tắp.