"Vâng." Nhan Yên gật đầu, ngón tay chỉ về phía chồng thùng giấy xe: "Trong đều là cà chua, ?”
Chú Đắc đáp: " , cháu cứ mở kiểm tra. Hôm chú kéo tới đây bán, vẫn còn tươi ngon."
Nhan Yên mở thùng giấy kiểm tra trái cây, hững hờ hỏi: "Chú, hai ngày nay chú cũng về nhà ?"
"Chà, rau củ của tụi chú ưu tiên đường xá, nhưng phí xăng dầu đắt quá. Chú bán hai ngày mới một trăm cân. Đi một chuyến, tiền lời đủ bù tiền xăng dầu, nên chú nỡ về. Hai đêm nay chú đành tìm gầm cầu nghỉ tạm, đỡ tiền thuê phòng trọ."
Trước đây Nhan Yên từng thấy tin tức thôn dân kéo nông sản tới bán, vì tiếc tiền thuê phòng nên nghỉ ngơi ở lối bộ... Không ngờ câu chuyện gần gũi đến thế, ngay cạnh cô.
Cô rõ những tia m.á.u hằn lên trong đôi mắt mệt mỏi của ông: "Chú ơi, lát nữa chú định gì?"
Chú Đắc lộ vẻ mặt vui mừng, : "Bán hết hàng thì chú về nhà thôi! Mấy ngày về nhà , về mua sườn hầm cho vợ con ăn."
Xác nhận xong, cả hai bắt đầu cân cà chua. Hơn hai mươi thùng, tổng cộng 255 cân. Nhan Yên mua với giá sỉ 0.52 đồng một cân, tổng cộng là 132.6 đồng.
Ngoài , cô cần trả thêm 169 đồng chi phí xăng dầu cho tài xế.
Chú Đắc chuyển hàng trong cửa hàng giúp cô. Nhan Yên định chạy qua tiếp tay.
Chú Đắc liền : "Cháu đừng động , cứ để đó . Cái nặng lắm, chân tay cháu ốm nhom chuyển nổi ."
Vừa dứt lời, ông thấy Nhan Yên nhấc bổng thùng cà chua lên, bước nhẹ nhàng như bay.
Chú Đắc trố mắt ngoác mồm: "... Cánh tay gầy guộc mà khỏe thật!"
Tính tiền xong xuôi, Chú Đắc vội vã chạy về nhà. Nhan Yên giữ ông hỏi nghỉ ngơi một lát , tránh cho lái xe khi đang mệt nhọc.
Chú Đắc xua tay vội vã: "Cháu bảo mắt chú tia m.á.u là do chú lo bán cà chua thôi! Chú về nhanh. Tối qua ngả lưng đất nghỉ mấy tiếng , mệt . Chú cảm ơn cháu, chú sớm về nhà ngay, vợ chú sốt ruột."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-156.html.]
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Sau khi tiễn Chú Đắc rời , Trần Chí Bằng gọi điện thoại qua, bảo cô đến kho hàng để nhận hàng.
"Hôm nay cháu đến trễ đó!" Trước đây Nhan Yên đúng giờ, bao giờ để ông chờ lâu, Trần Chí Bằng buồn bực .
Nhan Yên tỏ vẻ áy náy: "Cháu xin , nãy đang kiểm hàng. Chú cháu kéo cà chua đến, cháu loay hoay chuyện với chú , suýt chút nữa quên mất chú ."
Trần Chí Bằng trêu chọc : "Hiểu . Bây giờ cô còn bán cà chua ? Chú cô trông cà chua trong thôn hả? Giống cà chua gì, ngon ?"
Nhan Yên thoải mái : "Chờ cháu kiểm kê xong xuôi, cháu sẽ biếu chú vài cân mang về ăn thử. Nếu thấy ngon thì chú cứ ."
Trần Chí Bằng : "Đều là buôn bán nhỏ, cũng chiếm hời của cô. Cà chua trồng trong thôn hẳn cũng ngon, lát nữa mang một ít về."
Chị An Hân giữ chìa khóa kho. Nhan Yên kiểm kê xong các mặt hàng đông lạnh, đặt chúng kho, ngâm qua nước sạch theo quy trình. Việc còn cần cô bận tâm nữa.
Nhan Yên dẫn Trần Chí Bằng đến cửa hàng, mở công tắc nguồn điện, bật đèn: "Nào, chú tự xem ."
Cửa tiệm sáng trưng. Trần Chí Bằng những quả cà chua xanh đựng trong thùng carton: "Cà chua là loại ruột xốp đây nhỉ!"
Nhan Yên bật , khen ông quả là tinh ý.
Trần Chí Bằng vui vẻ: "Đã lâu ăn cà chua ruột xốp , mua nhiều một chút." Trong cửa hàng Nhan Yên là túi nhựa dùng để đóng gói món khô, lớn. Trần Chí Bằng tự xếp cà chua hai túi lớn, 12 cân, hết 36 đồng.
Ông cầm một quả cà chua lên, xoa nhẹ quần áo c.ắ.n một miếng lớn. Ông nhai gật gù: "Ngọt thật, cà chua mọng nước, đúng là hàng ngon!"
Cà chua giống địa phương rẻ ngon thế , đúng là loại quý hiếm, tiền cũng chắc mua !
Trần Chí Bằng còn mua thêm một ít, nhưng nghĩ đến mỗi ngày ông đều đến cửa hàng của Nhan Yên, hễ mà hàng, ông thể mua ngay.