Nếu thèm thì cứ mua. Cà chua tươi mới, mua quá nhiều chất đống ở nhà. Nếu kịp nhét hết tủ lạnh, nhỡ hỏng thì phí phạm.
Trần Chí Bằng xách hai túi cà chua lớn về nhà, quả nhiên vợ oán trách: "Ông tham rẻ mua nhiều cà chua như ! Lần mua cà chua ở nhà cũng ai ăn, cuối cùng hư hết, lãng phí tiền!"
Trần Chí Bằng giải thích, hùng hục rửa sạch cà chua đưa cho vợ: "Cà chua ruột xốp ngon, bà nếm thử ."
Vợ ông bán tín bán nghi, nhưng thấy chồng thì cũng nhận lấy cà chua c.ắ.n một miếng. Nước cà chua chảy từ khóe miệng tới ngón tay. "Chua chua ngọt ngọt, cà chua ngon thật đó! mà đắt ? Ông mua nhiều gì, thật sự nghĩ tiền nhà tự dưng từ trời rơi xuống hả?"
Trần Chí Bằng hì hì: "Không đắt, chỉ ba đồng một cân, còn rẻ hơn nhiều so với giá bán ngoài chợ."
Vợ ông : "Ba đồng thôi ? Rẻ thế, ông mua nhiều hơn?"
Trần Chí Bằng: "... Ôi, cà chua mua ở chỗ cô chủ Tiểu Nhan, mà nhắc với bà đó. Nếu bà thấy ngon, thì ngày mai mua!"
Bà vợ lạnh nhạt ừ một tiếng: "Lát nữa em gái sẽ tới nhà chúng . Con bé thích uống canh cà chua nhất."
Không lâu , em vợ tới cửa.
Một tô canh cà chua bàn cô em vợ khen nức nở: "Chua chua, ngọt ngọt, ngon quá chừng, lâu lắm em mới uống canh cà chua ngon thế . Chị, tay nghề của chị giỏi quá, lát nữa dạy em ."
Vợ ông : "Làm gì tay nghề nào ở đây. Là rể em mua cà chua ngon ở chỗ cô chủ Tiểu Nhan đó, cái loại ăn sống như trái cây còn đỉnh hơn nữa cơ.”
Trần Chí Bằng hào phóng : "Anh mua hai túi liền, lát nữa lấy cho em một túi nhé.”
Em vợ vui mừng: "Cảm ơn rể."
Bắt đầu từ buổi sáng, sắc trời âm u, chắc là sắp mưa to.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-157.html.]
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Buổi sáng, Nhan Yên rảnh rỗi việc gì , ngủ trưa, bèn khóa kỹ cửa tiệm, mang mấy quả cà chua rửa sạch, đến siêu thị mua thêm đồ ăn vặt, thuê xe đến ngoại ô thăm ông ngoại câu cá.
Cô bên cạnh nhâm nhi từng miếng khoai tây chiên giòn tan, bốn phía, tìm thấy cặp vợ chồng khiến cô thèm thuồng, trái khiến cả ông lão câu cá bên cạnh cũng ngoái thèm thuồng.
Lúc thì mua thức ăn, lúc gọi giao thức ăn. Ánh mắt ông ngoại sắc bén như chim ưng: "Mắc câu , là cá sọc trắng."
Cá sọc trắng, còn gọi là cá trích vảy trắng, màu bạc, hình dài nhỏ, thường kết thành bè lũ du đãng, đây là một loài cá cực kỳ ngon.
Ông ngoại tháo cá sọc trắng xuống, ước lượng thử tay, với Nhan Yên: “Cá chiên giòn, hoặc lăn bột chiên đều ngon, lát nữa mang về cho cháu."
Nhan Yên gật đầu lia lịa: "Tuyệt vời, tuyệt vời!"
Lần ăn cơm ở nhà chị dâu, món cá chiên xù , cô ăn ngon lành.
"Vừa nãy xa như , mà thoắt cái ông thể rõ là cá sọc trắng. Ngày hôm qua đến khoa mắt kiểm tra, hỏi ông chăm mắt thế nào, thị lực còn hơn trẻ tuổi. Cảm giác như thể gần đây cũng càng ngày càng , ăn uống ngon miệng, một lên cầu thang mà cũng thở dốc." Ông ngoại càng càng kích động: "Dưỡng sinh kị lo âu buồn bực. Ông phát hiện một khi tâm trạng của lên, thì thể cũng càng ngày càng khỏe khoắn."
Nhan Yên nhiệt tình hùa theo: "Ông ngoại đúng, cháu học theo ông cách dưỡng sinh !"
Cô thổi phồng một trận, khiến ông ngoại cực kỳ đắc ý.
Ăn hết túi đồ ăn vặt, Nhan Yên định ăn cơm trưa, nếu khát, thì gặm cà chua sống, ăn cũng no bụng .
Thấy gần tới giờ, Nhan Yên chào tạm biệt ông ngoại.
Cầm theo con cá sọc trắng ông ngoại cho, Nhan Yên bắt một chiếc xe, trở trong cửa hàng.
Thừa dịp vẫn còn thời gian nhàn rỗi, cô lượt xử lý từng con cá sọc trắng.