Bầu trời màu lam: [Không cô mở quán món kho ? Sao giờ bán cà chua hả?]
Miên Miên trả lời Bầu trời màu lam: [Nghề chính của là cửa hàng bánh cuộn trái cây, nghề phụ là nấu món kho. Nhập cà chua về bán, đó chẳng là chuyện bình thường !]
Sốt Đào Đào: [Ghen tị quá! với cô bạn chỉ mua hai cân, về phòng chia chác hết cà chua . Sớm nên mua nhiều chút, huhu, đặt .]
Nhóm 2 - Gián chúa gợi cảm: [Các chị em, tuyên bố, cà chua chính là trái cây ngon nhất mà năm nay từng ăn! Còn ai nếm thử cà chua ruột tơi xốp , sẽ khiến mấy gào đó, ngon thật sự, nhanh mua .]
Meo meo meo: [A a a, hôm nay cũng mua , chua chua ngọt ngọt, mềm mại, nước nhiều, vị giống loại cà chua mà bà nội trồng khi còn bé. Từ khi bà nội , nhiều năm ăn giống cà chua , thật sự hoài niệm!]
Mi Mi trả lời Meo meo meo: [Ôm ôm nè, cũng nhớ bà nội .]
Mi mị: [ mua về ăn như trái cây. Mua ba cân, tính mỗi quả chỉ vài hào, rẻ hơn cả trái cây ngoài chợ, khà khà, sung sướng quá.]
Lướt sơ qua tin nhắn vài , Nhan Yên trả lời trong nhóm một tin nhắn.
Nhan đủ màu sắc: [@Tất cả , cà chua tự nhiên khi chín thể nào đoán . Nhóm cà chua tiếp theo lẽ hai ba ngày nữa mới . Cụ thể thời gian nào thì cửa hàng sẽ dán thông báo sớm một ngày ở trong nhóm. Giờ cách nào xác định lượng quả chín nên tạm thời nhận đơn đặt nha!]
Bưởi ngọt: [Hết ! Lại đợi mấy ngày . đây. Huhu, bên ngoài sấm vang chớp giật cũng thể lay động tâm trạng của , chỉ vì một câu " hàng" của cô mà phát điên lên. (Gào thét) (Cắn răng) (Lăn lộn). khẽ bên tai cô: Có hàng nhớ nhắc ngay lập tức! A, xin cô đó.]
Oaoa: [Ôi, đợi lâu như , thể nhanh hơn một chút ?]
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Một bé Nam Nam trả lời Oa oa: [Không chị chủ , đây là cà chua chín tự nhiên, chị quản trời quản đất, nhưng quản cà chua chín . Kiên nhẫn chút , cà chua mỹ vị thì đáng để chờ đợi mà.]
Viên Viên đầu thỏ: [Được , chúng chờ thông báo của cô!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-161.html.]
Bánh su kem: [Chờ cô.]
Bánh sữa nhỏ: [Ngồi đợi.]
Trước đây sợ cà chua bán hết, bây giờ sợ nhóm khách hàng mua cà chua.
Nhan Yên thầm than: "Trời ơi, khổ quá !"
Một buổi tối mưa to gió lớn, ngày hôm vẫn còn hạt mưa lác đác tí tách rơi.
Giữa khí ẩm ướt bao trùm, Nhan Yên cuộn trong chăn, thêm một buổi sáng lười biếng rời giường.
Ngoài cửa sổ, tiếng mưa tí tách rơi, phảng phất như một bài hát ru êm dịu.
Nếu hôm qua nhận đơn đặt , chắc chắn hôm nay cô sẽ xin nghỉ, ngủ nướng thêm một lát nữa. Cô đẩy cửa ban công bằng kính , mở lòng bàn tay, đón những giọt mưa lạnh.
Thời tiết thật tuyệt! Chẳng hề âm u một chút nào cả.
Tiếng bước chân truyền đến từ ngoài cửa, là ba đang gọi cô dậy ăn sáng. Nhan Yên vội vàng đóng cửa , phòng tắm rửa mặt.
Sau khi dùng bữa sáng, cô che ô đội mưa bước lên xe buýt. Cô trông thấy ba Nhan Quốc Hoa lái xe đưa Hoàng Tú Lan đến chỗ . Cô thầm nghĩ, chắc chắn con ruột , mà là giao hàng tới!
Trần Chí Bằng mặc áo mưa đến giao hàng cho cô. Chiếc áo mưa thiết kế thật sự vô nhân đạo, thèm quan tâm đến cảm nhận của mặc. Nó thể che thể khỏi ướt, nhưng thể ngăn nước mưa tạt thẳng mặt!
Ông chủ Trần "ông trời rửa mặt" một cách dịu dàng, ông lau nước mưa : "Ôi trời, mấy ngày nay là mưa dầm dề, ghét thật. thà đổ mồ hôi nóng nực còn hơn cái thời tiết âm u khó chịu ."