Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 165

Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:49:54
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lương Tư đáp lời chào hỏi: "Dạo bác khỏe ạ?"

Bác bảo vệ : "Khỏe, khỏe lắm chứ!"

Sau khi chào hỏi vài câu, Lương Tư tới tòa nhà ở. Hành lang cũ kỹ, khu dân cư thang máy tiện lợi như khu họ thuê, nhưng nó chứa đựng tất cả hồi ức của Lương Tư và con gái.

Nhà cô ở lầu hai, đỡ tốn sức. Lương Tư lấy chùm chìa khóa từ trong túi xách, chần chừ trong chớp mắt.

Những ngày cô mong ngóng về nhà gặp con gái lâu, nhưng giờ đây sợ con bé nhận .

Khi chìa khóa tra ổ khóa, mở cửa nhà , trong nhà cũng thấy bóng dáng con gái và bà nội.

Lương Tư gọi điện thoại, khi chồng họ nghỉ và sẽ về đến nhà buổi chiều, bà cố ý chợ mua thịt mua cá, và đang đường chạy về.

Lương Tư và chồng phòng ngủ thu xếp hành lý của . Bốn thùng đồ chất thành đống. Nghe thấy phòng khách tiếng động, cô bèn bước , thấy con gái đang ôm một con gà trống trong lòng.

Bà nội mua con gà trống , nhưng Điềm Điềm nuôi nó như thú cưng.

Bởi vì hai chân dây thừng trói chặt, con gà trống yên ắng, chỉ đảo mắt xung quanh, đôi mắt chim cảnh giác.

"Cục cục cục, cục cục cục." Điềm Điềm hiếm khi một con thú cưng, đang vui vẻ, bỗng thấy hai , thoắt cái khuôn mặt nhỏ trắng bệch, sợ đến mức trốn lưng bà nội.

Trong lòng Lương Tư chút chua xót: "Điềm Điềm, là nè con. Tối qua mới gọi video cho con đó, con nhận cha ?"

Nghe thấy giọng quen thuộc, Điềm Điềm xác nhận đúng , lập tức ôm con gà trống chạy tới: "Mẹ ơi, con nhớ ! Hức hức hức..."

Con gái thút thít : "Tháng là ngày của , cô giáo bảo chúng con đồ thủ công tặng . Con một sợi dây hoa tặng nè, con cho xem."

Nói xong, Điềm Điềm ôm gà trống, đầu chạy về phòng cô bé.

Mẹ chồng hỏi: "Lần nghỉ mấy ngày?"

Lương Tư đáp: "Dạ, nghỉ ba ngày. Tết Đoan Ngọ bọn con sẽ về ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-165.html.]

Mẹ chồng than thở: "Cái công ty khốn kiếp gì thế, Tết Đoan Ngọ cũng cho nghỉ."

Oán giận xong, bà : "Mẹ mua đồ ăn nè, để nấu cơm cho các con."

Chồng Lương Tư đột nhiên mở lời: "Con lấy sườn thỏ đặt giúp , còn mua thêm chân thỏ và móng heo kho nữa, con đặt ở trong ngăn mát tủ lạnh hết đấy." Bà cụ gật đầu, cầm giỏ đựng thức ăn trong nhà bếp.

Điềm Điềm cầm dây hoa thủ công , giọng non nớt đầy mong đợi: "Mẹ, con tặng nè."

"Cảm ơn Điềm Điềm, thích." Lương Tư xổm xuống, khom lưng : "Con thể đeo giúp ?"

Điềm Điềm do dự, cân nhắc giữa gà trống và , cuối cùng cảm thấy quan trọng hơn, bèn nhịn đau thả gà trống xuống, hai tay vòng dây chuyền qua cổ .

Lương Tư ôm con gái, hôn một cái lên gò má cô bé: "Thật ngoan, con thực sự là bé cưng, bảo bối của ."

Đột nhiên Lương Tư giật giật chóp mũi, ngửi thấy một mùi hôi khó tả từ con gái bảo bối. Đó là mùi như phân gà, trộn lẫn với mùi lông chim gây mũi nồng.

Lương Tư bóp mũi , đ.á.n.h giá con gái từ xuống chỗ nào sạch sẽ, mãi đến tận khi thấy con gà trống vỗ cánh bên chân, cô mới hiểu vấn đề.

Ghé sát ngửi thử, mùi hôi quả nhiên bay từ con gà trống, nghẹt thở.

Lương Tư hỏi: "Chúng giao gà trống cho bà nội con?"

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Cô bé Điềm Điềm cố chấp : "Không , Tiểu Hồng là bạn con, nó ở bên con."

Lương Tư:

Được , trong lòng con gái, cô còn sánh bằng con gà trống tên Tiểu Hồng.

Con gà trống vốn mua để hầm canh cho con trai con dâu bồi bổ thể, vì cháu gái yêu thích, thế nên tạm thời tránh một kiếp.

Lương Tư tìm thấy một cái váy lụa mỏng màu xanh da trời từ trong vali hành lý: "Điềm Điềm mau , cố ý mua váy xinh cho con nè, thích ?"

 

Loading...