Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 171

Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:50:00
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOLKG8L0q

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không hiểu vì , trong đêm tối tĩnh lặng, Nhan Yên bật thành tiếng.

Sáng hôm , trời rạng sáng, cô Hoàng Tú Lan đ.á.n.h thức.

Nghĩ đến món canh gà mỹ vị, Nhan Yên lập tức động lực, nhanh chóng xuống giường rửa mặt, quần áo.

mang theo quần áo giặt sạch, Nhan Yên để tiện di chuyển, bọc hết đồ trong túi, vác lên vai.

Ánh nắng rực rỡ buổi sáng xuyên qua kính xe, chiếu thẳng , chói lòa khiến thể ngủ tiếp .

Nhan Yên bèn lấy áo khoác che lên mặt, chắn tia sáng chói chang, ngủ say như c.h.ế.t.

Chờ đến khi cô tỉnh dậy, cũng gần tới nhà bác cả.

Bỗng nhận chiếc xe đang chậm rãi dừng , Nhan Yên xoa đôi mắt lim dim buồn ngủ, phát hiện họ đến thị trấn.

Ba xuống xe mua đồ. Qua lớp kính xe, cô nhà của bà cụ con là liệt sĩ.

Thị lực của cô vô cùng , dù ở xa, cô vẫn thể thấy thứ rõ ràng.

Bà cụ ghế lột đậu tương non, con ch.ó Tiểu Hoàng uống sữa dính đầy , đường, hình cứ đung đưa lắc lư.

Nó nghịch ngợm tả xiết, ngậm túi đậu tương non, liền bà cụ nắm gáy xách lên.

lời, bà cụ liệt sĩ cũng nỡ đánh, chỉ đành xua đuổi nó .

Ba xách một khúc chân giò to về, bỏ cốp xe. Ông theo ánh mắt Nhan Yên, híp mắt , mới nhận đó chính là con ch.ó con cô ôm về.

Nhan Quốc Hoa: "Nuôi mập mạp ghê, chắc là ăn ngon lắm!"

Hoàng Tú Lan tán thành: "Tìm chủ ."

: "Chúng mau về thôi, mặt trời càng lúc càng chói . "

Chiếc xe chạy qua cổng thôn, con ch.ó vàng lớn sủa inh ỏi về phía họ.

Nhan Yên thèm để ý đến nó. Đến cửa nhà bác cả, Bạch Bạch vốn đang ườn mặt đất, tận hưởng gió mát và bóng cây. Nghe thấy động tĩnh, nó lập tức lộ vẻ mặt cảnh giác.

Rất nhanh, tiếng lầm bầm quen thuộc truyền đến. Bạch Bạch nghiêng đầu Nhan Yên, lạ sủa cô nữa.

Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, Nhan Yên thấy bác cả khỏi nhà. Bạch Bạch cảm nhận thở chủ nhân, lập tức sang nhe răng trợn mắt với Nhan Yên, xua đuổi cô. Màn kịch "chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng" nó diễn vô cùng nhuần nhuyễn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-171.html.]

Nhan Yên: (cạn lời)

Bác cả Nhan Quốc Đống đuổi Bạch Bạch trong sân. Nhan Yên nhà chính, bác gái cả cũng , hỏi cô ăn vặt gì .

lướt một vòng, tiện tay cầm lấy một hộp sữa chua.

Nghe thấy tiếng mở nắp sữa chua, Bạch Bạch hùng hục chạy vọt tới.

Lại một nữa thể hiện cái gì gọi là "ngã theo chiều gió"!

Hừ.

"Đồ ch.ó ngốc." Nhan Yên khinh bỉ, thản nhiên uống hết hộp sữa chua ngay mặt nó, còn nhất quyết cho nó l.i.ế.m cái nắp.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Điều khiến Bạch Bạch gấp gáp sủa inh ỏi, mặt Nhan Yên nuốt nước miếng ừng ực, thậm chí nước dãi còn chảy ướt cả mặt đất.

Hoàng Tú Lan: "..."

Đã lớn mà còn so đo với một con chó, đúng là trẻ con.

Ba Nhan Quốc Hoa xách cái chân giò lớn tới, cần xử lý ngay. Ông tự xuống bếp, dự định nấu món giò heo kho tàu.

Món giò heo kho tàu, ít nhất mất hai tiếng đồng hồ. Xem sẽ bận rộn.

Nhà bếp ở thôn sử dụng bếp củi, nóng hơn nhiều so với bếp gas. Nhan Yên chịu nổi nhiệt, bèn chạy mương nước bên ngoài để xem. bên trong trống rỗng, lấy một dòng nước mát lạnh.

Theo lời bác gái cả, hôm qua mới tưới nước xong, cứ cách mấy ngày mới thể tưới tiếp một .

Lần cô về đúng lúc, mương nước nên thể vớt cá nhỏ . Nhan Yên ghế đẩu, cửa thấy một đám nhóc đang chơi đùa.

Bác gái cả thấy cô vẻ chán, bèn : "Bọn nhóc đang bắt ve sầu đó, cháu cùng ?"

Nhan Yên lập tức sáng mắt: "Bắt ve sầu để gì ạ?"

Bác cả : "Bán chứ, thương lái đến thu mua, tám hào một con đấy. Tối nay bác với bác trai cháu cũng bắt, kiếm thêm chút tiền tiêu vặt."

Bà còn thêm: "Ban ngày thì hiếm lắm, chỉ tối mới nhiều một chút."

rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, Nhan Yên tìm bác cả xin một cái thùng nhỏ, theo lưng đám trẻ con, xem bọn chúng tìm ve sầu.

 

Loading...