Bác cả hỏi: "Mấy đứa bắt bao nhiêu con ?"
Lũ nhóc dương dương tự đắc khoe chiến lợi phẩm bắt , trong đó bé mặc áo vàng bắt nhiều nhất.
Bác cả đầu với Nhan Yên: "Bắt mấy con xem vận may. Tối nay bác dẫn cháu bắt nhé, ban ngày ít lắm, bắt cũng là chuyện thường tình thôi!"
Nhan Yên đáp: "Dạ."
Trong nồi đang hầm chân giò, mùi thơm bay lượn khắp gian.
Có đứa trẻ hít một thật sâu, thèm thuồng nuốt nước bọt: "Thơm quá! Cháu bắt mười mấy con ve sầu, về nhà cháu cũng bảo hầm thịt cho ăn mới ."
Từng căn nhà trong thôn phả làn khói mỏng manh. Từ xa, thấy tiếng lớn gọi con cái về ăn cơm ở cổng làng.
Trong đám nhóc một bé tên Dao Dao lên tiếng đáp lời, với các bạn bên cạnh: "Bà tớ gọi tớ về ăn cơm , tớ về nhà đây."
Lũ trẻ lập tức chạy ào ào mất, sân nhà khôi phục vẻ yên lặng.
Nhan Yên cầm cây gậy trêu chọc con ve sầu. Bạch Bạch chờ đám trẻ khỏi mới chịu lò dò khỏi sân, dài bóng cây, lè lưỡi thở dốc. Nó Nhan Yên và con ve sầu duy nhất của cô, đặt cằm lên móng vuốt, ngoan ngoãn chờ bữa trưa.
Sau một tiếng đồng hồ bận rộn chờ món giò kho tàu , cuối cùng họ cũng ăn cơm trưa.
Trên chiếc đĩa inox, là những miếng giò to đùng, miếng thịt mỡ màng to bằng quả bưởi, màu hồng sáng tươi , cực kỳ bắt mắt.
Giò heo kho tàu bày đĩa, rưới lên một lớp nước thịt đậm đà, màu đỏ óng ánh, sánh dẻo như mật ong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-173.html.]
Món ăn dọn lên, lập tức nhận vô lời khen ngợi từ .
Chỉ một thứ khiến Nhan Quốc Hoa hài lòng chính là, nhà cả bộ chén dĩa . Nếu món giò heo đặt lên một chiếc đĩa sứ trắng tinh, hẳn là nó trở nên hảo! Giống như món giò heo kho tàu ở những quán cơm lớn .
Bộ đĩa lớn nhất trong nhà chỉ chiếc đĩa inox , tiếc là lập tức kéo giảm giá trị của món chân giò mất một nửa.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Một tay Nhan Quốc Hoa cầm nĩa, một tay cầm muỗng, ông tách xương giò heo một cách điêu luyện, tiện thể chia sẵn thành từng phần ăn nhỏ. Giò heo kho hai tiếng, thịt mềm rục, dễ dàng tách rời khỏi xương, Nhan Quốc Hoa nhanh chóng xử lý xong.
Ông dùng muỗng múc nước thịt, rưới đều lên miếng giò, đảm bảo từng thớ da thịt đều ngấm đẫm nước sốt óng ánh.
Chờ khi lớn đều xuống, Nhan Yên nâng chén ăn cơm. Cô gắp một miếng giò heo nạc mỡ đan xen, đưa trọn miệng. Nước thịt tan , da heo hầm nhừ mềm tan, tràn đầy collagen. Mùi thịt thơm lừng, thịt mềm, hề khô. Phần thịt mỡ cũng mềm mại, tựa như đang thưởng thức đậu hũ non mịn màng.
Vị tương tự món giò heo kho tương mà Nhan Yên từng nấu, nhưng cô chủ yếu đ.á.n.h hương thơm, còn giò heo kho tàu hôm nay cha cô nấu thì thiên về vị đậm đà, mặn mà hơn. Gân giò cũng mềm rục, khi nhai vẫn còn chút dai dai thú vị, mùi thịt phảng phất. Điều đó khiến nhịn l.i.ế.m môi, cơn thèm ăn kích thích mạnh mẽ, cô lập tức gắp thêm một miếng giò heo khác bỏ trong miệng.
Vì ăn quá nhiều thịt, cô nhanh chóng gắp một miếng cà chua xào ớt, vị chua chua cay cay, giúp giải ngấy, khai vị tuyệt vời.
Canh mướp nấu trứng, trong thời tiết nóng bức thế mà uống nó, thực sự cần lắm sự dũng cảm. Nhan Yên cưỡng nổi mùi thơm của canh mướp, cô uống hết chén đến chén khác, thấy nhẹ nhàng, khoan khoái, thanh mát và ráo dầu.
Bác gái cả đang ăn cơm, cảm nhận gì đó lạ lẫm chân, mãi mới nhớ trong nhà còn một thành viên ăn. Bà vội vàng đặt chén cơm xuống, múc cơm trộn chung với nước canh giò nạc mỡ, ngon tới mức Bạch Bạch thèm nhỏ dãi.
Thịt trộn với cơm canh, Bạch Bạch ăn nhồm nhoàm, con ngươi xoay chuyển liên tục. Bạch Bạch ăn rầm rì, trông thì khôn lanh, nhưng thực ngu .
Cơm nước xong xuôi, giữa trưa là lúc nóng nhất. Mọi sẽ chọn tìm một chỗ hóng gió, hoặc là tụm năm tụm ba chơi mạt chược. Mấy ông bà cụ thì bóng cây đan lưới, kiếm thêm chút thu nhập.