Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 178

Cập nhật lúc: 2025-11-10 03:50:07
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Món ăn quả thực cần nhiều can đảm để thử. Nhan Yên lắc đầu nguầy nguậy: "Cháu xin kiếu ạ, cứ tự nhiên nhé."

"Trong tủ lạnh đồ ăn, cháu đói bụng thì cứ tự lấy mà ăn nhé." Bác gái cả sợ cô đói, dặn dò vài câu bưng đĩa ve sầu chiên giòn nhà chính.

mùi thơm dậy lên cơn thèm, đến tủ lạnh lấy hộp sữa chua . Vào ngày nắng to, uống thức uống mát lạnh quả là dễ chịu nhất.

Uống hết sữa chua, cô tới nhà chính. Ba Nhan Quốc Hoa đang nhai ve sầu chiên giòn "răng rắc, răng rắc", ăn tấm tắc gật gù: "Món mới lò, thơm nức mũi."

Rồi sang Hoàng Tú Lan: "Món thơm lắm đấy, em thử thật ?"

Dưới sự khích lệ của Nhan Quốc Hoa, Hoàng Tú Lan thử c.ắ.n một chiếc chân ve sầu, thấy khá giòn: "Ha, ngon thật."

Nhan Quốc Hoa dụ dỗ : "Muốn thử cả con ?"

Hoàng Tú Lan chần chừ trong giây lát, nhưng mùi vị thơm ngon nếm thử mê hoặc, bà quyết định thử nghiệm.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Bà nhắm mắt , bỏ ve sầu chiên giòn miệng, nhai nhai, đôi mắt sáng lên: "Ngon thật! Cũng tệ lắm, giờ còn dám ăn mấy con côn trùng ."

Thấy Hoàng Tú Lan, vốn cùng chiến tuyến với , ba dụ dỗ thành công, Nhan Yên sợ ba lôi kéo cô ăn côn trùng, vội vàng rút lui lên lầu hai.

Lúc cô lên cầu thang, vẫn thấy ba Nhan Quốc Hoa hỏi: "Yên Yên , đến ăn?"

Có tiếng bác gái cả trả lời: "Con bé dám ăn món ."

Nhan Yên thầm cực kỳ vui mừng, may mà chạy trốn nhanh.

Sáng sớm trong thôn yên tĩnh. Không tiếng "cộp cộp cộp" của giày cao gót do bà chủ nhà vô tâm ở lầu gõ xuống sàn lúc sáu rưỡi sáng. Cũng tiếng móng vuốt thú cưng cào sàn chói tai, tiếng ch.ó mèo ồn ào chạy nhảy khắp nhà lúc nửa đêm, khi cô đang chìm giấc ngủ. Càng tiếng hai đứa trẻ nhà hàng xóm đ.á.n.h từ sáng đến tối, gào cả chục , những tiếng hét thất thanh như sấm dội bên tai.

Cô ngủ một giấc thẳng đến tám giờ sáng, ai phiền, ngủ thoải mái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-178.html.]

Bên ngoài cửa sổ tia nắng chiếu , khiến Nhan Yên thấy nóng.

Sau khi thức dậy, khí bên ngoài trong lành, cơn gió sớm mang theo nước từ sương mai, gió nhẹ lướt qua mặt thật dễ chịu.

Bữa sáng mộc mạc, chỉ là chén cháo ăn kèm với trứng gà muối. Lòng đỏ trứng muối béo ngậy, thơm lừng, ăn mãi thấy ngán, kết hợp với cháo nóng thì quả là tuyệt vời.

Cô duỗi cửa sân, thấy một đám nhóc tràn đầy khí thế, bọn chúng cầm theo giỏ tre, đứa xách thùng nhựa nhỏ. Không chúng gì đây?

Nhan Yên đang chuẩn mở miệng hỏi, thằng bé mặc áo vàng nhạt đầu dừng , hỏi cô: "Tụi em trong núi hái quả dại, chị cùng ?"

Nhan Yên nhận , nhóc là đứa bé mặc áo màu vàng ngày hôm qua.

Hôm qua mặc màu vàng sẫm, hôm nay mặc áo vàng nhạt, nhóc chắc chắn nhiều áo màu vàng lắm! Cô cúi đầu quần áo ngắn tay : "Các em thể chờ chị một lát , chị lấy bao tay ."

Cậu nhóc : "Vậy chị mau !"

Nhan Yên một tiếng với bác gái cả, cầm bao tay và cái thùng nhỏ chạy . Quả nhiên, bọn nhóc vẫn chờ cô.

Đường núi gần giống với con đường Nhan Yên núi cúng tổ tiên. Sau khi lên núi, bọn nhóc hết đông tới tây, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.

Đột nhiên, hô lên một tiếng: "Chính là chỗ ! Ký hiệu hình tam giác tớ dùng d.a.o khắc vẫn còn. Tớ nhớ nơi mọc nhiều quả mâm xôi, đến còn chín đỏ."

Hóa chuẩn mà đến!

Đứa nhỏ cầm một con d.a.o mở đường, Nhan Yên theo phía bọn chúng. Còn tới gần, thấy một đứa nhóc kêu rên: "Khỉ thật, hết sạch !"

"Chắc hái mất, hoặc là chim ăn!"

 

Loading...