Vừa tắm xong, Nhan Yên nhận tin nhắn phản hồi từ Trình Tĩnh. Phản hồi tích cực. Chị món tôm hùm kho cay ngon, nhưng cảm thấy tôm hùm mà Nhan Yên mang từ quán đến vẫn thơm hơn, lẽ là do khác biệt ở phần nước kho.
Trình Tĩnh dự định ngày mai sẽ tự tay hầm nước cốt và thử nữa.
Nhan Yên ngáp dài một cái, trả lời tin nhắn của chị họ chuẩn lên giường ngủ.
Trời sáng, những thợ lắp mái che mặt.
Vừa lúc đó, cô Dương – chủ nhà trọ – cũng đến nơi. Nghe thấy tiếng 'binh binh lách cách' ở bên ngoài, Nhan Yên vô cùng mừng rỡ khi chủ nhà tự giám sát công trình.
Cô c.ắ.n một miếng cà chua. Ruột cà chua mọng nước, mùi thơm tự nhiên lan tỏa nồng nặc. Cô tự hỏi, nếu nấu thành tương cà, mùi vị sẽ thế nào nhỉ?
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nghĩ là , cô chọn hai mươi quả cà chua, tổng cộng nặng mười cân.
Cô cắt hình chữ thập đỉnh quả cà chua, bỏ nồi đun sôi. Cà chua khi luộc, việc lột vỏ trở nên dễ dàng như ăn cháo.
Bỏ cà chua luộc chín nước lạnh để hạ nhiệt độ, đó tiện tay cắt nhỏ. Nếu máy cắt rau củ thì thể dùng máy, nhưng quán Nhan Yên sẵn. Bình thường, cô đều nghiền ớt ở nhà mang bột đến cửa hàng để nấu dầu ớt.
Cà chua ruột xốp nhiều nước. Vừa cắt, nước cà chua chảy nhiều, Nhan Yên mà tiếc đứt ruột. Nước cà chua mới chính là tinh hoa của quả cà chua chứ!
Cô nghĩ một cách: cắt quả cà chua ngay tấm thớt, dốc bộ nước cà chua xuống bình chứa, đằng nào cũng nấu thành hỗn hợp thôi. Sau khi ép nước gần hết, cô tiếp tục cắt hạt lựu, như sẽ lãng phí quá nhiều chất lỏng.
Chừng hai mươi quả cà chua, cắt bằng tay quả thực mệt. Cô bắt đầu nghiêm túc cân nhắc đến việc mua máy cắt rau củ.
Sau khi cắt hết cà chua, sự giám sát của cô Dương, thợ lắp đặt xong mái che ngoài cửa. Nhan Yên rửa tay sạch sẽ, thành quả bên ngoài một vòng, vô cùng hài lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-198.html.]
Đây là mái che tay cầm, thể thu xếp khi cần dùng đến. Nó gần như bao trùm gian ba vị trí đầu của cửa hàng, rộng rãi, đủ để dọn ghế , cho khách hàng nghỉ chân.
Nhan Yên chuyển khoản cho thợ lắp đặt, nhân tiện hỏi bán ghế để mua luôn cho tiện. Người thợ xong, kiếm việc thêm: "Có chứ, nếu cô mua luôn thì tính giá ưu đãi cho."
Cô cò kè mặc cả với thợ lắp đặt, còn cô Dương mang giày cao gót, trong quán Nhan Ký nhíu mày: "Quán cô tính khi nào trang hoàng đây?"
Theo bà , chuyện ăn của Nhan Yên đến kỳ lạ, mỗi ngày đều xếp hàng, lẽ kiếm kha khá tiền chứ, chịu trang trí gì cả?
Nhan Yên đáp: "Giờ em rảnh, chờ đến kỳ nghỉ hè em mới ."
Cô Dương gật gù. Nhan Yên trả giá với thợ lắp đặt xong, lấy nước ô mai ướp lạnh tự chuẩn từ tủ lạnh, đưa cho cô Dương: "Chị , hôm nay chị vất vả một chuyến . Chị uống chút nước giải khát , nước ô mai em tự nấu đấy, uống ngon lắm."
Sự khó chịu trong lòng cô Dương dần phai nhạt . Buổi sáng chạy tới giám sát, trời nóng khiến hoa mắt chóng mặt. Cô Dương uống một ngụm nước, lành lạnh man mát, nước ô mai chua ngọt thanh mát, gần như quét sạch buồn bực và oi bức trong .
Gần đây thời tiết nóng nực khiến cô Dương chán ăn. Một ngụm nước ô mai mát lạnh bụng, vị chua ngọt của ô mai hòa quyện với chút chua thanh của sơn tra, kích thích khoang miệng bà tiết nước bọt.
Hình như bà đói bụng.
Cô Dương: "Nước ô mai của cô kích thích vị giác thật đấy, chẳng trách quán ăn như . Ly nước ô mai bao nhiêu tiền, trả cô nhé."
Nhan Yên hì hì: "Không cần, em mời chị mà, phiền chị ."
Những lời như một dòng nước ấm chảy tim cô Dương: "Ừ, chuyện gì cần cứ tìm . Trời nóng quá, về đây, cảm ơn ly nước ô mai của cô."
Sau khi tiễn cô Dương, Nhan Yên trở về nhà bếp, bắt đầu chuẩn nấu tương cà.