Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-11-12 01:45:24
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có Thẩm Viên và Úc Nam Tri cùng, Nhan Yên nhanh chóng tìm tới nơi Trần Mặc ở.

Anh sống trong một tòa chung cư thuộc khu Làng Đô Thị (Thành Trung), nơi đây âm u, ẩm ướt, ven đường lâu lâu thể bắt gặp đống rác và mấy con chuột, khiến Thẩm Viên và Úc Nam Tri hết sức sợ hãi.

Trong lúc , Thẩm Viên hiếu kỳ: "Tớ nhớ vòng bạn bè của Trần Mặc, họ mua nhà và cưới ?"

Úc Nam Tri đáp: "Chắc là bán nhà để chữa bệnh cho Nhược Nhược đấy!"

Các cô ở ngã rẽ. Rất nhanh, họ thấy Trần Mặc chạy từ đằng xa tới. Ánh mắt đầy tơ máu, lộ rõ vẻ kinh ngạc: "Các cô tìm việc gì ?"

Nhan Yên đưa hộp giữ nhiệt trong tay tới: " hứa với Nhược Nhược. Cái là cho . Anh nếm thử ."

Mọi lời an ủi đều gói gọn trong một câu: "Đừng quá đau buồn. Hãy sống tiếp và ngắm thế giới Nhược Nhược nhé."

Nhan Yên tạm biệt , đó dẫn Thẩm Viên và Úc Nam Tri rời .

Trần Mặc ôm chặt hộp giữ nhiệt lồng ngực, những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài .

Cô đưa tay lau, lúc mới phát hiện mu bàn tay là mồ hôi. Đêm đó, Nhan Yên nhận tin nhắn của Thẩm Viên.

Thẩm Viên kể rằng khi cô và Úc Nam Tri trở về ký túc xá, họ cảm thấy nướu răng vẻ .

Nhớ lời Nhan Yên nhắc nhở đồ chiên mới nóng, cả hai vội vàng mua quả la hán và hoa cúc về, ngâm nấu thành giải nhiệt.

Hoa cúc và quả la hán đều là nguyên liệu giải nhiệt, thanh lọc cơ thể hiệu quả.

Thẩm Viên hy vọng sẽ phát huy tác dụng, nhất là sáng mai thức dậy, nướu răng sẽ còn sưng đau nữa.

Thế nhưng, một đêm, nướu răng của Thẩm Viên chẳng những hơn, trái còn sưng đỏ hơn, cô thể ăn đồ ăn quá cứng, chỉ thể dùng thức ăn lỏng.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Nhan Yên dở dở : "Sớm nhắc nhở hai , ăn ít đồ chiên thôi, nóng lắm, mà các cô chịu ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-211.html.]

Thẩm Viên tiếng nhai nuốt, lập tức truy hỏi: "Chị đang ăn món ngon gì ?"

Nhan Yên đáp: "Bánh trôi ủ rượu trứng gà. Hôm còn thừa cơm ăn hết, nên dùng cơm rượu ngâm thành rượu gạo. Sáng nay cuối cùng cũng lên men xong, nhờ ba nấu rượu gạo lên, bỏ thêm đường phèn, bánh trôi và kỷ tử , nấu cho thật nóng, từ từ đổ trứng , khuấy thành từng sợi hoa trứng, trông mắt lắm."

Nghe cô miêu tả, Thẩm Viên lập tức tưởng tượng cái muỗng đang khuấy bánh trôi ủ rượu gạo trứng gà trong chén.

Nước rượu gạo trong veo, từng hạt gạo trắng rõ ràng, tô điểm thêm những hạt kỷ tử đỏ tươi, bánh trôi trắng nõn, cùng với hoa trứng gà mỏng manh tựa cánh hoa cúc...

Múc một muỗng bánh trôi và rượu gạo bỏ trong miệng, bánh trôi mềm mại, dính răng, đó húp một ngụm rượu gạo, vị chua chua ngọt ngọt.

Thẩm Viên chỉ tưởng tượng thôi mà thèm chảy cả nước miếng: "Thật ngưỡng mộ chị, ba chị nấu ăn, ba ngoài thì bất cứ thứ gì khác, ghét ông lắm. Thôi, thèm chị nữa, giờ mở app đặt đồ ăn, mua cơm rượu ăn đây.”

Kết thúc cuộc trò chuyện, Nhan Yên nâng chén lên, uống rượu gạo ừng ực ừng ực.

Ngọt, chút vị chua thanh mát, mùi gạo trong veo, uống ngon thật!

Cô vẫn như thường ngày, kiểm tra hàng hóa xong thì phía cửa hàng.

Sau buổi chiều, lều che nắng đôi khi sẽ công nhân vệ sinh môi trường, hoặc là những qua đường chiếc ghế dài trong quán cô, nghỉ chân một lát.

Nhan Yên đang bận rộn trong nhà bếp, chợt thấy gọi cô từ ngoài sảnh.

Cô vội vàng lau tay, đẩy rèm che : "Bây giờ còn sớm, vẫn mở bán ạ!”

Nói xong, ngẩng đầu đối diện, cô thoáng sững sờ.

Đối phương đưa hộp giữ ấm qua: " ăn xong , ngon, thảo nào Nhược Nhược mong nhớ lâu đến . Cảm ơn cô, nấu món vì chúng ."

"Không gì." Nhan Yên nhận lấy hộp giữ ấm. Anh ăn sạch sẽ, còn rửa sạch sẽ, lau khô ráo mới mang đến trả, đúng là cẩn thận, tỉ mỉ.

 

Loading...