Vừa lúc, Nhan Yên bước từ nhà bếp.
Nhìn thấy Thẩm Viên, cô tò mò hỏi: "Cô đỡ đau ?"
Thẩm Viên gật đầu: "Không còn đau lắm, nhưng ngày nào cũng húp cháo trắng, thèm ăn đến c.h.ế.t mất. vội vàng chạy đến đây mua đồ kho về gặm. Lần thấy Khả Khả ăn lưỡi vịt trông ngon quá trời, béo bùi đậm đà, nên mua ngay một ít về ăn cho thỏa cơn thèm.”
Cô hỏi: " , ngày mai quán cô chắc chắn đào bán chứ?"
Không đợi Nhan Yên kịp trả lời, một thực khách đang xếp ngay Khâu Khả chen : "Quả đào? Quán cô ngày mai bán đào ? Có loại cô bày ở góc ?"
Nhan Yên nhấn mạnh: "Tuy rằng nó mắt, nhưng ăn giòn tan, thanh ngọt, ngon lắm."
Vị khách gật đầu lia lịa: " cũng cảm thấy nó hẳn sẽ ngon, bước cửa hàng là ngửi thấy mùi đào thoang thoảng. Trước đây từng mua đào của một bà cụ bán ven đường, tuy nó xí nhưng ăn ngon tuyệt vời, cũng còn mua loại đó nữa. mua loại đào vẻ ngoài nhưng ngon thế ."
Nhan Yên mỉm : “Vậy ngày mai cô tới đây sớm một chút, hàng sẽ về ngay trong ngày mai.”
Cô gái gật đầu điên cuồng. Khâu Khả cô , tò mò: "Cô bạn, hình như thấy cô quen quen?"
Cô gái đáp: "Hai ngày chúng mới gặp , hôm đó cô tới mua ruột vịt và lưỡi vịt, cô quên ?"
"Ồ, là cô ." Khâu Khả chợt nhớ , hình như đối phương còn bảo cô thú vị.
Khâu Khả : "Thật là duyên, tên Khâu Khả, xin thêm phương thức liên lạc với cô nhé. ở nhóm khách hàng thiết 1, cô đang ở nhóm nào, thêm cô luôn?"
" tên Lữ Nghiên, ở nhóm 2, đây là ID của ." Cô lấy điện thoại di động , chỉ một ID trong nhóm 2.
Chờ khi thấy rõ tên ID, Khâu Khả bật thành tiếng: "Cô bạn , cô lấy cái tên thú vị ghê.”
Lữ Nghiên ưỡn n.g.ự.c tự hào: "Đương nhiên , gợi cảm như thế, đặt tên cũng cực kỳ gợi cảm!"
Diệp Gia đưa túi đồ ăn sang. Khâu Khả cầm đồ kho của , với Lữ Nghiên: " qua lựa cà chua đây, dịp chơi nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-226.html.]
Lữ Nghiên ừ một tiếng.
…
Mặt trời bắt đầu ngả về tây, Nhan Yên đóng cửa tiệm, kết thúc một ngày buôn bán.
Nhan Yên ôm hộp đào còn dư mấy quả về nhà.
Mới về đến nhà, cô Hoàng Tú Lan nhắc đến hộp sô cô la đắt tiền mà cô mang về.
Hoàng Tú Lan mang mấy gói trong túi đồ ăn vặt.
Ban ngày ở đơn vị ăn đồ ăn vặt tám chuyện với đồng nghiệp, bà sẽ lấy sô cô la chia sẻ với . Đồng nghiệp loại sô cô la đắt, họ từng mua cho con cái trong nhà ăn mấy , ngon lắm.
Vài trăm đồng cho một cái váy, Hoàng Tú Lan cảm thấy quá rẻ, mua nhanh.
nếu là vài trăm đồng cho một hộp sô cô la, bà Hoàng Tú Lan sẽ cảm thấy đắt c.h.ế.t, bằng vàng chứ?
Sau khi kể, Nhan Yên ồ một tiếng. Lúc thấy Thẩm Viên thường xuyên đến mua đầu thỏ ăn, cô cũng gia cảnh cô khá giàu .
Cô : "Tài xế chở hàng ở quê gửi tặng con một hộp đào, con ăn mấy trái, tặng hai trái, còn thừa vài trái mang về nhà. Quả đào giống bên ngoài bán, ngọt lắm."
Hoàng Tú Lan chợt tỉnh : "Mẹ bảo ngửi thấy mùi đào, nhớ mua đào ngon nên nhà cũng lâu mua nữa."
Nghe con gái ngon, Hoàng Tú Lan cầm d.a.o gọt vỏ, chia đôi, một nửa đưa cho Nhan Quốc Hoa đang bận rộn trong nhà bếp.
Trong bếp, truyền đến tiếng của Nhan Quốc Hoa: "Ngọt." Hoàng Tú Lan cho Nhan Quốc Hoa ăn hết nửa quả đào, bà mới trở về phòng khách ăn nửa quả đào của : "Giòn tan, thanh ngọt, ngon hơn đào mua nhiều. Con bán loại đào trong cửa hàng ?"
Nhan Yên: " , ngày mai hàng sẽ giao tới."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Hoàng Tú Lan gật đầu: "Lấy mấy trái cho nhà nữa, ngày mai với ba con nghỉ. Con biếu một ít cho ông bà ngoại con. Cả nhà chúng lâu ngoài dạo phố, buổi sáng con rảnh mà, cùng với ba ."