Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 228

Cập nhật lúc: 2025-11-12 01:45:41
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng Tú Lan ôm chầm lấy Nhan Yên: "Con gái thật ngoan, yêu con nhiều lắm, để thơm con một cái nào!"

Cả gia đình lái xe đến khu dân cư của ông bà ngoại. Hai ông bà tin họ đến, cố ý siêu thị mua sẵn trái cây và đồ ăn vặt.

Trên đường trở về, hai nhóm vặn gặp .

Quãng thời gian , Hoàng Tú Lan biếu cà chua ruột xốp cho hai vợ chồng, bọn họ thích ăn. Ngày hôm nay bà biếu đào, hai ông bà khen ngợi hết lời.

Ông ngoại đưa lời bình: "Giòn ngọt mát lành, chỉ là . Loại đào bề ngoài lắm, nhà vườn khó bán, trồng trong đất . Còn mua như chúng mua đào đắt khó ăn, thật là một vòng luẩn quẩn."

Bà ngoại ăn hết đào, lau tay: "Lát nữa các con ở ăn cơm trưa nhé!"

Nhan Yên kéo ghế sang bên cạnh, ăn canh mala và mì lạnh nướng xen : "Ăn cơm trưa xong cháu về tiệm ngay, trong quán còn nhiều việc lắm ạ."

Bà ngoại : "Được , bà ngoại . Cháu ăn vặt ít thôi, hôm nay bà nấu móng giò kho tương đấy, lát nữa ăn nổi."

Nhan Yên gặm cánh gà hầm : "Chút đồ ăn còn đủ cho cháu ạ, cháu lót thôi."

Chiếc chân gà hầm xong chiên sơ qua nên lớp da căng phồng, nổi những bong bóng dầu mắt. Tiếc là thời gian hầm đủ, thịt mềm, ăn ngon lắm. Nghĩ đến 3.5 đồng một chiếc, cô đành nén cơn đau ví, cố gắng ăn cho hết.

Lúc , dì bảo mẫu thông báo cơm sẵn sàng. Nhan Yên vội vàng bếp rửa tay, chuẩn " một vố lớn".

Món móng giò kho tương trứ danh thường xuyên xuất hiện mâm cơm nhà bà ngoại, Nhan Yên thể "xử lý" hết hai cái một lúc.

Món ăn ninh bếp lửa lâu, thịt hầm mềm nhừ đến độ thể dễ dàng mút cả da lẫn thịt miệng. Nước tương thấm sâu tận xương tủy, gân giò mềm mại, chỉ cần kéo răng nhẹ là thịt tự động rời khỏi xương.

Gặm sạch phần xương trong đĩa, Nhan Yên mút ngón tay, cảm thán: "Thơm quá trời!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-228.html.]

Nhan Yên ăn uống phóng khoáng, khác hẳn với bà ngoại ăn uống từ tốn, chậm rãi.

Nghe Nhan Yên khen móng giò kho tương nhà ngon, bà ngoại vội vàng : "Thích thì ăn nhiều , trong nồi vẫn còn đấy, để bà ngoại múc thêm cho cháu."

Nhan Yên ăn cơm trưa ở nhà ông bà ngoại xong, đến bến xe buýt đợi xe trở tiệm.

Buổi chiều công việc bắt đầu bận túi bụi. Cô kho lấy tôm hùm sơ chế mang về quán.

Đến cuối ca, khi Nhan Yên đang tính toán sổ sách, An Hân cho chị sẽ hết tháng . Sau khi trả bộ tiền lương tạm ứng cho Nhan Yên, chị xin từ chức và nhờ cô tìm thế sớm.

An Hân dự định tìm một công việc bán hàng. Nhân viên bán hàng yêu cầu kinh nghiệm, chị thể tự rèn luyện và dần dần học hỏi. Sau khi tích lũy đủ kinh nghiệm, chị thể chuyển sang một công việc định hơn.

Sau khi nghiệp, An Hân nội trợ vài năm, gần như tách biệt với xã hội. Việc chị dám bước một bước thực sự đáng quý, Nhan Yên cảm thấy mừng thầm cho chị.

Chị An Hân chỉ là nhân viên mà còn là một bạn của Nhan Yên. Thấy chị mục tiêu rõ ràng, Nhan Yên hết lòng cổ vũ, bởi vì chị dũng cảm: "Cố lên chị! Đôi khi liều mạng một , sẽ bao giờ tiềm năng của bản lớn đến mức nào. Chị An Hân, chị tin tưởng rằng chị giỏi, thậm chí còn hơn những gì chị đang nghĩ đấy."

"Ừm, , chị nhất định sẽ nỗ lực hết sức." An Hân nhận lời cổ vũ chân thành từ Nhan Yên, trong lòng thấy hổ, nhưng đồng thời cũng xúc động.

Nhan Yên giúp đỡ chị nhiều, nhưng chị suýt chút nữa bỏ cuộc giữa chừng.

Nhìn nụ chân thành của Nhan Yên, An Hân thấy lòng ấm áp và xúc động.

Nhan Yên nghĩ quá nhiều, cô thật lòng coi An Hân là một chị, một bạn thiết.

An Hân chợt cảm thấy ơn. May mắn là ngày chị chấp nhận lời mời đến ở Quán Món Kho , tiếp tục thỏa hiệp với cuộc sống cũ. Nhờ , chị mới từng bước xua tan mây đen, lột xác thành một phiên bản và mạnh mẽ hơn của chính .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

 

Loading...