Toàn bộ kế hoạch của chuyến du lịch đều do một tay Nhan Quốc Hoa và Hoàng Tú Lan thu xếp. Bọn họ đặt vé tàu xe, khách sạn, bộ hành trình cần Nhan Yên bận tâm.
Cô bước trong xe taxi cùng , thẳng tới trạm tàu cao tốc.
Một chiếc xe đủ chỗ , thế nên Nhan Quốc Hoa thuê xe đón cha vợ, hai nhóm tụ họp ở giữa trạm tàu cao tốc.
Mấy tiếng , bọn họ đến một thành phố du lịch nào đó ở tỉnh lân cận. Nhan Quốc Hoa thuê hai chiếc xe nữa, đưa đến khách sạn đặt .
Lúc tới nơi nửa đêm, trời muộn .
Sau khi lấy thẻ phòng, Nhan Yên mau chóng trở về phòng rửa mặt ngủ. Ngày mai chắc chắn dậy sớm. Đi ngoài chơi, thể ngủ nướng chứ?
Ngày hôm , đồng chí Hoàng Tú Lan gọi điện thoại dồn dập như thể gọi hồn. Mặc dù Nhan Yên ngủ đủ tám tiếng, cảm thấy vô cùng mệt mỏi, đầu óc cuồng chóng mặt, nhưng vì hỏng niềm vui chơi của cả nhà, cô đành khốn khổ lời tạm biệt với chiếc giường êm ái.
Khi Nhan Yên bước khỏi phòng, cô phát hiện ông bà ngoại trang đầy đủ: đội mũ đ.á.n.h cá, mặc quần áo leo núi chuyên dụng, mang giày thể thao, vác ba lô vai.
Nhan Quốc Hoa và Hoàng Tú Lan cũng tương tự. Chỉ Nhan Yên mặc đồ thường rộng rãi, nhàn nhã.
Lúc Hoàng Tú Lan mua đồ đạc, cũng chuẩn cho con gái một bộ, nhưng Nhan Yên . Cô định leo núi.
Cả nhà ăn bữa sáng đơn giản ở khách sạn, đó di chuyển khu tham quan.
Sau khi mua vé cửa, Hoàng Tú Lan chỉ cáp treo: "Nếu con leo bộ, thể cái !"
"Không cần ạ." Nhan Yên từ chối một cách quyết đoán.
Gió núi thổi qua, mang theo mùi hương của cỏ cây thơm ngát. Nhan Yên giật giật chóp mũi, men theo mùi vị qua. Hí, cô thấy chân núi bày sạp ăn vặt !
Nhìn thấy bếp lửa và lò nướng sạp, còn món xương sườn khô trong nồi, cả những xiên lạp xưởng...
Thị lực của cô vô cùng , thể rõ lớp mỡ bóng loáng những miếng xương sườn khô trong nồi, khiến cô hận thể chảy nước miếng ngay lập tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-234.html.]
Còn bắp ngọt luộc, khoai tây chiên vàng óng ánh...
Oa, thật nhiều món ăn ngon!
Ánh mắt cô lập tức sáng rực lên như đèn pha, cô chỉ quán ăn vặt: "Mọi leo núi , con sẽ ở đó chờ ."
Hoàng Tú Lan: "..."
Người khác ngàn dặm xa xôi tới nơi để du sơn ngoạn thủy, còn cô cũng ngàn dặm xa xôi tới khu du lịch để... ăn vặt.
"Được , con đừng chạy lung tung. Người lạ đưa đồ ăn tuyệt đối nhận. Nếu bình nước mở nắp mà con chắc chắn thì đừng uống, cũng cần tiết kiệm tiền , cứ chi tiêu thoải mái."
Đối mặt với sự lo lắng và căn dặn quá mức của đồng chí Hoàng Tú Lan, Nhan Yên ngoan ngoãn bày tỏ: "Con mà, thưa ."
Hoàng Tú Lan vẫn yên lòng: "Con dễ lạc đường lắm, nhỡ vệ sinh lạc thì ? Hay là ở với con nhé?"
Nhan Yên bất lực buồn : "Con còn là đứa trẻ ba tuổi . Con sẽ chạy lung tung, mà lỡ lạc đường thì con vẫn thể hỏi nhân viên khu tham quan, hoặc hỏi du khách. Nếu thật sự bí lắm, con vẫn gọi điện thoại cầu cứu mà!"
Hoàng Tú Lan mới thở phào nhẹ nhõm. Hai vợ chồng cùng hai ông bà cụ tràn đầy hứng khởi bắt đầu hành trình chinh phục ngọn núi.
Dưới chân núi, Nhan Yên chẳng hề hứng thú với việc chinh phục ngọn núi hùng vĩ, nhưng cô những món ngon nơi đây mê hoặc.
"Ôi, xương sườn khô thơm quá! Hệt như món sườn khô bác cả ở nhà , dù phiên bản của bác vẻ cay và khô hơn một chút."
Xương sườn khô bán trong khu tham quan cũng tuyệt, khi gặm cảm thấy béo ngậy mà hề ngán, hương vị cực kỳ quyến rũ.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Chế biến xương sườn khô cần quá cầu kỳ, chỉ cần cho nồi rang sơ, giữ tối đa lượng mỡ và nước cốt của sườn.
Trong làn gió nhẹ buổi sáng, Nhan Yên gặm từng miếng xương sườn, nhâm nhi ngắm dãy núi trùng điệp kéo dài, chìm trong làn sương mù mờ ảo phía xa, quả là một thú vui tao nhã!