Tống Cẩm gật đầu: " là , cửa hàng em bận rộn đến mức đó, một em quản lý cũng hề dễ dàng." Chị tiếp: "Đến , rẽ qua phía , đó chính là khu chung cư chỗ bọn chị ở."
Nhan Yên ghi nhớ tên khu chung cư. Nếu chẳng may lạc đường, cô thể mở bản đồ chỉ đường, hoặc gọi xe về nhà.
Căn hộ của Tống Cẩm thang máy. Họ thang máy lên tầng, chị mở khóa bằng mật mã, đầu với Nhan Yên: "Lát nữa chị sẽ gửi tên tòa nhà, phòng, và mật mã cho em, chị sợ em nhớ nổi." Nhan Yên trí nhớ , chỉ là giỏi xác định phương hướng, cô gật đầu: "Vâng ạ."
Nghe thấy tiếng cửa mở, một tiếng chạy lạch bạch lập tức vang lên trong nhà.
"Mẹ, cô tới hả?"
Là giọng non nớt của cháu gái Nhan Mat.
"Cô tới ." Tống Cẩm , đưa cho Nhan Yên một đôi dép lê sạch sẽ.
Nhan Yên chào cô cháu gái nhỏ: "Mat Mat."
Nhìn thấy Nhan Yên, Nhan Mat lập tức bay tới: "Cuối cùng cô cũng đến ! Tuyệt quá, ở nhà cháu chẳng ai chơi cùng cả, cô chơi với cháu nhé!"
Nhan Yên cô bé kéo qua ghế sofa, Nhan Mat lôi cô chơi trò quần áo cho búp bê.
Anh họ Nhan Lỗi di truyền tay nghề từ bố (bác cả), nên kỹ năng nấu nướng cũng cừ khôi.
Bữa cơm tối hôm đó món đặc sản địa phương ở Giang Lăng Ngưu Tam Tiên, cùng với vài món đặc sắc của quê nhà. Nhan Yên một bữa ăn thịnh soạn, no căng bụng.
Ăn uống xong xuôi, cả nhà ba dạo phố với Nhan Yên.
Đang thì thấy tiệm kem KFC, Nhan Yên bỗng dừng chân .
Nhan Mat cũng thèm thuồng: "Mẹ, con ăn kem." Thấy Tống Cẩm đồng ý cho Nhan Mat ăn, Nhan Yên bèn mua bốn cây.
Lúc cô trả tiền, Tống Cẩm ngăn : "Chị là chị dâu, chị mời em ăn."
Nhan Yên kiên trì: "Em chỉ mua cho chị ăn, em mua cho cháu gái ăn mà."
Anh họ Nhan Lỗi đùa: "Em để con bé trả tiền , thể để nó ăn chùa uống chùa mãi !"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-239.html.]
Nhan Yên hừ nhẹ: "Thấy sắc quên em, vợ thì quên luôn cô em gái ?"
Câu khiến Tống Cẩm ha ha.
Nhan Mat hiểu mấy lớn cái gì, chỉ là sắp ăn kem, cũng ha ha theo. Kem lạnh chạm răng, hương sữa nồng đậm tan chảy, mang theo luồng mát lạnh lan tỏa khắp cơ thể.
Nhan Yên đang ăn kem thì bỗng Tống Cẩm chỉ một cửa hàng: "Quán đó là bánh nướng Khâu Ký nổi tiếng đấy, em còn ăn nữa ?"
Bánh nướng nho nhỏ, to bằng lòng bàn tay. Nhan Yên gật đầu: "Em mua một cái nếm thử. Anh chị ăn ?"
Tống Cẩm và Nhan Lỗi ăn vô, Nhan Yên bèn mua cho và Nhan Mat mỗi một cái.
Xếp hàng đợi gần mười phút, cuối cùng Nhan Yên cũng mua chiếc bánh nướng tươi ngon mà nhung nhớ lâu.
Hương thơm bay lượn trong khí. Đế bánh cháy xém giòn rụm, bên ngoài phủ mè trắng, từng miếng bánh tròn trịa phô bày lớp nhân thịt bên trong, kích thích vị giác của thực khách.
Cô c.ắ.n một miếng, đế bánh giòn vang lên tiếng "răng rắc", hòa lẫn với mùi dầu thơm, nhân thịt heo béo ngậy, mè trắng phủ bên thơm nồng. Dù nguội một chút, nhưng bánh vẫn còn lưu giữ hương thơm như mới lò.
Lớp mỡ từ nhân thịt thấm đế bánh khi nguội, nhờ mà bánh nhão dính nước quá nhiều.
Nhan Yên tấm tắc: "Thơm quá, lúc trở về em mua thêm mấy cái mang ."
Thấy cô thực sự thích ăn, Tống Cẩm giới thiệu thêm vài quán ăn xưa nổi tiếng khác cho Nhan Yên.
Hôm nay muộn , Nhan Yên quyết định ngày mai sẽ đến mấy quán ăn mà Tống Cẩm giới thiệu.
Sáng hôm , đồng hồ báo thức vang lên, Nhan Yên cứ lăn qua lăn trong chăn.
Nghĩ đến cửa hàng bánh bao hôm qua chị dâu nhắc đến, buôn bán đắt khách. Chủ tiệm là một cô gái trẻ, ngày nào cũng nhiều xếp hàng mua bánh bao của cô .
Cô nhận đặt bánh bao, ai đến thì , nếu tới trễ sẽ mua .
Nghĩ đến việc thể mua bánh bao, Nhan Yên đang mơ màng dang dở cũng tỉnh .