Vì thưởng thức món bánh bao tươi ngon của tiệm cô , Nhan Yên lập tức rời giường rửa mặt.
Đám Tống Cẩm còn tỉnh, Nhan Yên ngoài bắt xe tới cửa hàng bánh bao nổi tiếng đó.
Cô tưởng đến khá sớm , mới phát hiện còn đến sớm hơn cô.
Ánh đèn trong cửa hàng bánh bao sáng choang, ngoài quán, những dãy dài xếp hàng.
Nhìn lướt qua, ít nhất ba mươi, bốn mươi đang xếp hàng phía cô.
Có cần khoa trương đến mức ? Nhan Yên lập tức xếp hàng, đầu tiên cảm nhận tâm trạng sốt ruột chờ đợi của các thực khách.
Cô còn chờ bao lâu, sợ mua bánh bao.
Nhan Yên hỏi chị gái phía : "Chào chị, từ nơi khác đến. Cho hỏi, bình thường xếp hàng ở đây lâu ạ?"
"Chờ năm phút thôi." Dừng một chút, đối phương : "Gần đây nhiều từ nơi khác đến mua bánh bao, xem tiệm của cô chủ thật sự nổi tiếng."
Rất nhiều từ nơi khác đến mua bánh bao ?
Vậy hẳn là cực kỳ ngon, mới thể hấp dẫn nơi khác đến ! Nhan Yên đột nhiên bắt đầu chờ mong.
Thật tươi, thật mềm, thật nhiều nước.
Sáu giờ sáng, cả thành phố chìm trong lớp sương mù dày đặc. Nhìn từ tầng cao xuống, cảnh tượng tựa như chốn tiên cảnh.
Đợi khi ánh bình minh ló rạng, sương mù cũng dần tan .
Ánh mặt trời dâng lên, kéo theo từng tia sáng tới, chói mắt.
Nhan Yên lấy ô che nắng từ trong ba lô , trốn bóng ô, đắm chìm trong làn gió mát, giảm bớt cảm giác oi bức.
Vì để thể ăn bánh bao chiên của cô chủ tiệm, tất cả đều tụ tập !
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Cuối cùng, đội ngũ cũng bắt đầu di chuyển chậm chạp như ốc sên.
Nhan Yên nhón chân lên, ló đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-240.html.]
Bên trong cửa hàng bánh bao, bóng dáng cô gái trẻ xinh , thướt tha hiện làn nước mờ ảo.
Cô gái ăn mặc mộc mạc, thế nhưng nhan sắc cô tỏa vẻ rạng ngời, lộng lẫy hệt như đóa hoa lựu nở rộ giữa mùa hè, hề lu mờ.
Thật là một thiếu nữ xinh .
Cô chủ bánh bao nhấp một ngụm nước ẩm cổ họng, nhanh chóng đeo khẩu trang .
Đột nhiên, cô chủ cửa hàng bánh bao ngước mắt về phía đám đang xếp hàng.
Cô và Nhan Yên đối diện vài giây, đó cúi đầu tiếp tục công việc của .
Ánh mắt Nhan Yên dán chặt cô chủ trẻ đang bận rộn, nhưng nhanh đó, cô mùi thơm ngào ngạt lan tỏa từ chiếc nồi hấp bên cạnh mê hoặc.
Dưới đáy chiếc nồi gang tròn đặt riêng, vô chiếc bánh bao chiên trắng ngần san sát, căng mọng. Phần đế bánh chiên giòn rụm, vàng ươm, rắc thêm mè đen và hành lá thái nhỏ. Mùi dầu nóng hổi hòa quyện cùng hương bột mì lên men tạo nên một thứ mùi thơm nồng đậm lôi cuốn...
Phương pháp bánh bao khiến Nhan Yên nhớ tới món chả giò nhân thịt mà cô từng . Không là do đói bụng, là gặp ảo giác, Nhan Yên cảm thấy bánh bao chiên của cửa hàng ẩn chứa mùi lúa mạch dày đặc, cực kỳ hấp dẫn.
Nó khiến cô kìm mà nuốt khan, nước miếng cứ thế ứa .
Những khách hàng phía cuối cùng cũng lấy đồ ăn mà bản mong ngóng.
Khi đến phiên Nhan Yên, nồi đầu tiên bán hết sạch, nồi chờ thêm mấy phút nữa.
Đã đợi xếp hàng gần mười phút, cũng thiếu mấy phút đồng hồ .
Trong lúc chờ, cô chủ tiệm bánh bao tháo khẩu trang xuống, bắt chuyện với Nhan Yên: “ thấy cô lạ mặt quá, chắc ở đây ?”
Nhan Yên gặp cảm thấy cô chủ tiệm bánh bao trông thiện: “Vâng, đến du lịch. Chị dâu giới thiệu quán của chị, sáng sớm chạy đến ngay. Khách xếp hàng đông khủng khiếp!”
Trong mắt cô chủ tiệm bánh bao hàm chứa ý : “Cũng bán kha khá.”
Đương lúc chuyện, nồi bánh bao chiên cũng gần chín.
Cô chủ tiệm bánh bao mở nắp xoong, nước nóng hổi từ trong nồi phả mù mịt. Nhan Yên khá gần, ngửi thấy mùi lúa mạch càng lúc càng nồng nặc.
Cô chủ tiệm bắt đầu đóng gói, đưa cho Nhan Yên một túi: “Ba mươi chiếc bánh bao chiên của cô đây.”