Cô quả lê gặm dở trong tay, ngó sang tin nhắn cảnh báo muộn màng màn hình điện thoại. Sao nhắn sớm hơn chút chứ? Cô lỡ ăn quả đắng của Thím Mập !
Về đến ký túc xá, cô thấy trong nhà chính . Đó là một cô gái trông trẻ măng. Vừa thấy Nhan Yên, mắt cô sáng rực: “Em chính là em gái của chị Anh Anh, Yên Yên đúng ?”
Nhan Yên mỉm : “ , em tới hôm nay. Ban nãy em tham quan trường tiểu học trong thôn, chị Anh Anh việc nên chỉ em về .”
“Chị là Hứa Duyệt, là đội viên khóa của chị Anh Anh.” Hứa Duyệt thiện chào cô: “Em đừng đó nữa, đây . Chị rót hoa cúc, em uống nhé?”
Nhan Yên lập tức cảnh giác: “Cái tính tiền ạ? Bao nhiêu tiền thế?”
Hứa Duyệt sững sờ, thấy miếng lê gặm dở trong tay Nhan Yên, cô hiểu ý: “Em Thím Mập lừa ? Không , bọn chị ai cũng từng lừa cả. Mấy đóa hoa cúc là bọn chị theo thôn dân lên núi hái, tự phơi khô, miễn phí.”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nhan Yên “” một tiếng tới xuống. Những bông hoa cúc núi mọc tự nhiên, phơi khô ánh nắng, mang theo hương thơm nồng đậm. Cô khẽ nhấp một ngụm. Trà vị đắng nhẹ, nhưng đó lan tỏa vị ngọt dịu nơi cuống họng, khiến hai má cô ửng hồng. “Ngon thật đấy ạ. Chị hái ở thế? Em thể tự hái, phơi khô để mang về biếu gia đình ?”
Hứa Duyệt : “Được chứ. Hai ngày nữa mấy thôn dân lên núi hái thuốc, đến lúc đó em theo các chị , nhớ sát , đừng để lạc.”
Nhan Yên gật đầu. Trà hoa cúc đậm mùi, hái một ít về cho ông ngoại, chắc chắn ông sẽ thích.
Hứa Duyệt dặn dò: “Em cứ ở đây nghỉ ngơi nhé, lát nữa mấy đội viên giúp dân làng tưới tiêu đồng ruộng sẽ về. Chị nấu bữa tối cho họ.”
Nhan Yên hưởng thụ thành quả lao động của khác, bèn xung phong: “Để em nhóm lửa giúp chị.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-248.html.]
Sự chủ động khiến Hứa Duyệt càng thiện cảm với cô. Ai ở nhà mà chẳng là công chúa cưng chiều, nhưng đến đây, tất cả đều học cách tự lập và nỗ lực. Không ai là cha bạn, chẳng việc gì phục vụ bạn cả.
Nhan Yên hề tỏ yếu đuối, Hứa Duyệt thành thật chia sẻ kinh nghiệm: “Khi chị mới tới cũng ngây thơ như em. Sau chị mới , những tham ăn biếng , nghèo là đúng . cũng những mộc mạc, lương thiện, chỉ vì gia cảnh gặp biến cố lớn, tiền chữa bệnh tốn kém. Chị gặp đủ chuyện đời , em ở thêm vài ngày sẽ cảm nhận hết.”
Nhan Yên gật đầu, cô chuẩn sẵn tâm lý cho những điều .
Cô theo Hứa Duyệt tới hầm, lấy một khúc thịt ba chỉ: “Nhìn ? Nghe em sắp đến, chị Anh Anh tự tay chọn miếng thịt đấy.”
Nhan Yên phụ họa: “Thịt ba chỉ đúng chuẩn ba lớp mỡ thịt xen kẽ, quả thực ngon. À, em mang theo một túi bánh bao chiên cho . Lát nữa hâm nóng lên, chúng cùng ăn nhé!”
Hứa Duyệt reo lên: “Bánh bao chiên ? Lâu lắm chị ăn, em mà thấy thèm quá. bây giờ chúng gọt vỏ khoai tây . Món cơm trộn khoai tây đơn giản tiết kiệm thời gian.”
Hai cùng gọt vỏ khoai tây. Gọt xong, Nhan Yên thêm củi lò. Hứa Duyệt đổ gạo nồi nước lớn đang sôi, nấu cho đến khi hạt gạo nở thì vớt lên. Nước gạo đổ mà rót bình inox.
Sau đó, cô cho dầu chảo, cắt thịt ba chỉ thành lát chiên kêu xèo xèo, bỏ khoai tây xào qua. Cuối cùng, cô cho phần cơm mới nấu dở trộn chung với thịt và khoai tây, nấu liu riu bằng lửa nhỏ.
Bên ngoài sân truyền đến tiếng chuyện rôm rả, Hứa Duyệt : “Chắc là về .”
Nhan Yên . Mấy thanh niên da rám nắng, lấm lem bụi đất đang vác cuốc trở về. Họ thấy Nhan Yên đang ngó nghiêng trong bếp.