“Em chính là em gái Phùng Anh ? Chào mừng em gia nhập đội bọn !”
Nhan Yên cúi đầu: “Mấy ngày tới xin phiền .”
Một thanh niên mặt tròn, trông hào sảng, lớn: “Ối dào, phiền gì chứ! Em là em gái Phùng Anh, thì chính là em gái bọn . Chúng đều chung một tập thể, yêu thương đoàn kết, giúp đỡ lẫn chứ!”
Nụ trong trẻo, chân thành của họ khiến Nhan Yên cảm thấy cảm hóa: “Vâng, yêu thương đoàn kết!”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Chờ đến khi Phùng Anh trở về, Nhan Yên quen và hiểu sơ qua về các đội viên. Món cơm trộn khoai tây trong nồi cũng chín tới. Hứa Duyệt bày bàn cả bánh bao chiên mà Nhan Yên mang đến.
“Bánh bao chiên đỉnh thật đấy, ngon hơn cả loại từng mua đây. là em gái chúng chọn hàng mà!”
“Em gái, em ăn nhiều nhé, trông em gầy quá kìa.”
Mọi đều quan tâm chăm sóc Nhan Yên hết lòng. Một cô em gái hiểu chuyện xinh như thế, ai mà chẳng yêu quý cơ chứ?
Hứa Duyệt cũng : "Yên Yên, trong nồi còn cơm độn khoai tây đó, em ăn hết thì chị múc thêm cho.”
Nhan Yên đáp: "Cảm ơn chị Hứa Duyệt, để em tự múc ." Hứa Duyệt nấu nướng quả thực giỏi lắm, thậm chí là kém, khoai tây cháy xém.
Chỉ là một chén cơm độn khoai tây bình dị, ăn kèm với nước cơm pha chút đường cát. Mùi gạo nồng đậm quen thuộc khiến Nhan Yên cảm thấy bữa ăn ngon hơn bất kỳ bữa tiệc thịnh soạn nào cô từng tham dự.
Quả cà xanh thì mềm tan, ngọt thanh và mọng nước.
Sau khi ăn xong cơm tối, Nhan Yên chủ động hỗ trợ rửa chén. Những khác cũng nhàn rỗi, Phùng Anh và Hứa Duyệt quét dọn căn nhà, ba nam thanh niên còn thì nhặt củi gỗ, chuẩn chất đốt cần dùng để nấu cơm cho ngày mai.
Nhan Yên rửa sạch chén bát nhà bếp, thấy các ôm về một bó cành cây khô, dùng rìu bổ từng khúc, chất thành đống gọn gàng mái hiên ngoài nhà bếp để hong khô, tiện cho việc dùng củi đốt.
Để chào mừng thành viên mới Nhan Yên, cả đội còn mở một buổi tiệc nho nhỏ.
Mỗi đội viên cống hiến tài nghệ của . Có hát hò, thì đàn guitar, còn ai đủ năng khiếu âm nhạc thì đành kể chuyện , hoặc pha trò để mua vui cho cả nhóm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-249.html.]
Mọi vây quanh thành vòng tròn. Người trẻ tuổi tràn đầy sức sống, năng lượng như ánh mặt trời, khiến khí trở nên ồn ào náo nhiệt. Nhan Yên thích bầu khí đoàn kết ở nơi .
Chát một tiếng, cô đập bẹt một con muỗi giữa lòng bàn tay.
Không khí núi , chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm lớn. Buổi tối gió núi thổi tới phần phật, vô cùng mát mẻ.
Gió núi tự nhiên lạnh hơn hẳn gió quạt và máy điều hòa, cực kỳ thoải mái. Mọi hóng gió, cảm thấy thích thú vô cùng, chỉ trừ việc muỗi nhiều, cẩn thận là đốt ngay.
Mọi nhảy múa ca hát, thời gian cứ thế thấm thoát trôi qua.
Phùng Anh xem điện thoại: "Gần mười giờ đấy, chúng nghỉ sớm một chút. Ngày mai dự báo mưa lớn, chúng còn giúp bà con gặt hết bông gòn nữa." Mọi chúc ngủ ngon, ai nấy trở về phòng .
Hứa Duyệt giường tầng. Nhan Yên giường tầng, thế nên cô và Phùng Anh ngủ chung tấm phản gỗ rộng mét tám.
Phản gỗ chỉ lót một lớp bông quá dày nên khá cứng, thể so sánh với chiếc giường nệm Simmons êm ái, rộng rãi ở nhà.
Trước khi tới nơi , Nhan Yên cũng điều kiện gian khổ, nên hề oán giận. Dù Phùng Anh và Hứa Duyệt còn tới sớm hơn và ở lâu hơn cô.
Vì mới đến, cô lạ giường.
Ngoài góc tường, vang vọng tiếng dế kêu ri ri.
Cả ngày xe liên tục, đường núi xóc nảy xe điện ba bánh dày vò khốn khổ.
Cơn mệt mỏi ập tới, Nhan Yên tiếng dế ngâm bên tai, từ từ tiến mộng .
Trời tờ mờ sáng, cô tiếng Phùng Anh rời giường đ.á.n.h thức. Cô duỗi cái eo lười, cũng thức dậy rửa mặt.
Trong sân nơi rửa mặt riêng, xếp hàng bên giếng nước trong sân. Nhan Yên lựa chọn nhập gia tùy tục, cùng xếp hàng với bọn họ.