Rửa mặt xong xuôi, hợp lực nấu một nồi cháo, ăn kèm với củ cải khô.
Củ cải khô ngâm ớt, trong suốt, vị cay cay đậm đà, cực kỳ hao cơm.
Mọi bưng chén cháo, gắp một đũa củ cải khô, cửa sân . Làn gió thổi nóng của cháo, ngọn núi xa xa bao phủ trong màn sương sớm, cảnh sắc nên thơ.
Cơn gió thổi qua chén cháo ấm áp, nhiệt độ ăn phù hợp. Ban đầu Nhan Yên còn khó hiểu ai cũng thích chạy cửa sân ăn, nên cô cũng theo, thì lý do là đây!
Trong sương mù thỉnh thoảng xuất hiện bóng , thôn dân qua chào hỏi bọn họ: "Dậy ."
Phùng Anh cũng chào hỏi : "Chú Lý ơi, chú ăn sáng ? Nếu thì đây ăn cùng bọn cháu chút cháo ?"
"Chú ăn , các cháu ăn ." Chú Lý đang gánh bao tải lớn bèn dừng , : "Vừa nãy chú hái một quả dưa đỏ ở trong ruộng, ngọt lắm, cho cháu hai trái ."
Ông đặt bao tải nặng trịch lưng xuống đất, cẩn thận móc hai quả dưa hấu từ trong bao và đưa sang.
Phùng Anh lấy: "Chú, đây là tiền t.h.u.ố.c thang của thím mà, chúng cháu lấy ."
Chú Lý để hai quả dưa hấu, gánh bao tải to thở hổn hển chạy .
Nhan Yên thầm cảm thán: là tinh thần chất phác của dân quê! Hóa tất cả ở đây đều giống như Thím Mập.
Ăn cơm xong, các cô gặt bông gòn giúp thôn dân.
Phùng Anh giải thích: "Vợ chú Lý mấy năm đang ruộng thì may ngã, lúc đó cứu chữa kịp thời nên đó trúng gió, liệt nửa . Thím ba đứa con trai, nhưng ai lo cho thím , những năm vẫn luôn là chú Lý chăm sóc thím."
Nhan Yên dám tin: "Cha đẻ mà cũng lo ?"
Phùng Anh lắc đầu: "Mặc kệ hết. Hơn nữa trong nhà chú Lý ba thằng con trai thu nhập, nên liệt hộ nghèo khó cần giúp đỡ."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nhan Yên ngẫm nghĩ: "Có thể tìm luật sư khởi kiện ba đứa con trai của chú , buộc chúng chu cấp nuôi dưỡng ?"
Phùng Anh đáp: "Họ kiện , nhưng việc thực thi tương đối khó khăn, chỉ thể khiển trách về mặt đạo đức thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-250.html.]
Rồi cô hướng dẫn: "Em , hái hết bông trắng xuống, bỏ trong túi, ?"
Các cô chọt hai lỗ nhỏ bao phân hóa học, xỏ dây thừng , thắt ở bên hông. Không cần xách túi theo, đỡ tốn sức, đây là phương pháp mà các thôn dân dạy cho các cô. Bông gòn bung xòe trắng xóa cây, trông mềm mại đầy ắp.
Áo bông mà các cô đang mặc cũng dùng những cây bông để .
Nghĩ đến những sợi bông đang hái, chúng sẽ chế tác thành áo thun, khách hàng khắp nơi mặc lên , Nhan Yên cảm thấy một niềm tự hào và cảm giác thành công khó tả.
Cô quan sát thấy khi hái, đều ném bông gòn trong chiếc bao phân hóa học cột sẵn bên hông.
Quả thực công việc trở nên dễ dàng hơn nhiều. Nhan Yên khỏi cảm thán, lao động chân tay quả là trí tuệ!
Chỉ mười mấy phút , cô thấy Phùng Anh và Hứa Duyệt vượt qua, bỏ xa cô phía .
Sao họ nhanh đến ? Nhan Yên bắt đầu sốt ruột, trở thành chậm chạp nhất đội.
Trời nắng gắt dần, cô buộc tăng tốc.
Phùng Anh thu hoạch xong phần ruộng của , đổ hết bông trong bao tải phân bón lên tấm vải bạt lớn.
Thấy Nhan Yên tới, Phùng Anh bất ngờ: “Yên Yên, em nhanh quá! Chị còn nghĩ xong việc để qua phụ em một tay cơ đấy."
Nhan Yên thầm nghĩ, cô cố gắng hết sức mới theo kịp họ, suýt nữa thì mệt đứt .
Phùng Anh tiếp lời: "Hồi chị mới đến, học cấy mạ, cấy xong cả mà chị mới cấy một phần ba, nhiều chỗ còn lơm cớm. Phải tới cấy giúp chị đấy. Em mới đến ngày đầu mà , Yên Yên giỏi thật đấy."
Vừa lúc đó, chủ nhà họ giúp đỡ mang , còn dưa hấu ngâm mát giếng cổ. Lưỡi d.a.o đ.â.m xuống vỏ dưa phát tiếng "răng rắc" giòn tan, miếng dưa nứt .
“ là dưa hấu giòn rụm!”
Chủ nhà cắt từng miếng dưa hấu mời họ, giọng nhiệt tình niềm nở: “Dưa nhà trồng thôi, chẳng đáng giá gì , các cô cứ thoải mái ăn nhé!”