Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 251

Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:48:11
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phùng Anh đáp: “Cảm ơn thím ạ. Vậy bọn cháu xin phép khách sáo nữa.”

Thấy Phùng Anh nhận, Nhan Yên và Hứa Duyệt cũng vui vẻ nhận phần .

Dưa hấu ngâm trong nước giếng lạnh buốt, c.ắ.n một miếng, cảm giác mát lạnh lập tức lan tỏa. Thịt dưa trong veo, giòn rụm, mọng nước, vị ngọt thanh tràn ngập khoang miệng.

Miếng dưa mát lạnh nhanh chóng xua tan sự oi bức và mệt mỏi do nắng nóng.

Nhan Yên cảm thán: "Dưa hấu ngọt quá !"

Lý Phượng Mai Nhan Yên chọc , khóe mắt hằn lên những nếp nhăn chân chim: “Nếu cháu thích thì ăn thêm chút nữa nhé. Cô bé trông lạ mặt, mới đến đây l..m t.ì.n.h nguyện ?”

Nhan Yên đáp: “Dạ đúng ạ, cháu là Nhan Yên, mới đến hôm qua.”

"Cháu xinh xắn quá." Lý Phượng Mai tiếp với Nhan Yên: “Nhà thím gì đáng giá, chỉ dưa hấu là nhiều. Nếu cháu thích ăn thì lát nữa thím dẫn các cháu ruộng hái lấy vài trái đem về nhé.”

Nhan Yên vội vàng từ chối: “Dạ thôi ạ, cần thím. Thím cứ giữ bán lấy tiền mua sắm đồ đạc cho gia đình, tụi cháu ở đây cũng thể mua dưa hấu mà.”

Lý Phượng Mai chỉ hiền, thêm gì, thở dài: “ là những đứa trẻ bố cưng chiều từ bé, đến đây khổ cực cho các cháu quá.”

Nghe những lời đó, Nhan Yên thấy lòng ấm áp hẳn lên, sự uể oải đều tan biến. Cô cảm thấy như thể tiếp tục chiến đấu với mấy thửa ruộng bông thêm nữa.

Phùng Anh : “Không khổ thím ạ. Bọn cháu tranh thủ trời bắt đầu nhiều mây, còn nắng gắt, cố gắng hái xong hết phần bông trong ruộng hôm nay, vì tối nay chắc chắn sẽ mưa to.”

Ăn xong dưa hấu, họ tiếp tục công cuộc thu hoạch.

Trên cao, mây đen ùn ùn kéo đến, gió đột nhiên nổi lên mạnh mẽ, thổi bay cái nóng ban chiều. Giữa cánh đồng trống trải mênh mông, tiếng gió thổi lùa qua những cây bông tạo nên âm thanh rì rào.

Cuối cùng, khi cơn mưa lớn kèm gió mạnh ập đến, họ cũng thu hoạch hết bộ bông trong ruộng.

Cả đội giúp Lý Phượng Mai chất bông lên xe cút kít để đẩy về. Trên đường về thôn, Phùng Anh thấy một bóng quen thuộc, liền cất tiếng gọi: “Thầy Trần.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-251.html.]

Người phía dừng , : “Đội trưởng Phùng, xong ? Trời sắp mưa lớn, về nhanh kẻo ướt nhé.”

Nói xong, ánh mắt Trần Mặc lướt qua Phùng Anh, bất chợt dừng khuôn mặt quen thuộc bên cạnh. Anh giật : “Cô chủ Nhan, ở đây?”

Khoảnh khắc thấy Trần Mặc, Nhan Yên choáng váng. Trần Mặc, hóa chính là thầy giáo từ thành phố về quê dạy học mà Phùng Anh từng nhắc tới.

Phùng Anh từng thầy giáo là sinh viên đại học từ chính ngôi làng thi đậu lên, đó về quê hương dạy học... Nhan Yên bao giờ nghĩ tới khả năng . Thế giới rộng lớn như , sự trùng hợp ngẫu nhiên đến thế?

Vậy mà họ thực sự gặp , chỉ Trần Mặc kinh ngạc, ngay cả Nhan Yên cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ.

Phùng Anh hiếu kỳ: “Hai quen ?”

Trần Mặc: “ ghé quán cô chủ Nhan ăn món kho, xem như là bạn bè!”

Nhan Yên cũng gật đầu: “Phải, chúng là bạn bè.”

Phùng Anh cảm thán: “Thật là trùng hợp quá. Yên Yên, đây là thầy Trần, chính là thầy giáo về quê dạy học mà chị kể với em đấy. Hai cứ đây hàn huyên nhé, bọn chị mang bông về .”

Đẩy xe cút kít chỉ cần hai là đủ, Nhan Yên cũng chen gì: “Được ạ. Vậy các chị cứ , nếu trời mưa thì để em mang ô qua đón.”

Phùng Anh dặn: “Ô để ở cửa nhà chính nhé, bọn chị đây.”

Lý Phượng Mai kéo, còn Phùng Anh và Hứa Duyệt hai bên cùng đẩy chiếc xe cút kít nặng trịch.

Nhan Yên theo bóng họ khuất xa, sang Trần Mặc: “Anh về đây cũng gần tháng nhỉ, dạo vẫn khỏe chứ?”

Trần Mặc đáp: “Cũng , thứ vẫn thôi.”

Anh cũng hỏi ngược cô: “Còn cô thì , đang mở quán ăn , tại chạy đến nơi gì?”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Nhan Yên giải thích: “Các trường học nghỉ hè, nên cũng tự thưởng cho một kỳ nghỉ. Ngày nào cũng bận rộn ở cửa hàng nên khá mệt mỏi. Thỉnh thoảng nghỉ ngơi, đây đó, khám phá phong tục tập quán của các vùng.”

 

Loading...