Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 252

Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:48:12
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Mặc hỏi cô: “Thế cô thấy nơi như thế nào?”

Nhan Yên suy nghĩ một lát: “Cũng tệ lắm. Có những dân lương thiện, chất phác, nhưng cũng gian xảo, lọc lõi. Nói chung, cái vẫn nhiều hơn cái .”

Trần Mặc ý tứ châm chọc trong lời của cô, trầm ngâm hỏi: “Người gian xảo, lọc lõi mà cô nhắc đến, sẽ là Thím Mập đấy chứ?”

Nhan Yên lập tức mừng rỡ như tìm thấy đồng minh: “Anh cũng thím lừa ?”

Thấy cô Thím Mập lừa thảm, Trần Mặc hề tử tế chút nào mà còn tủm tỉm : "Thật , ngoài cái tật tham tiền , Thím Mập là . Ở chung lâu cô sẽ hiểu thôi."

Nhan Yên: "?"

Hai một lát thì thấy tiếng chuyện mái hiên phía .

"Học hành cho , thi lên đại học đến thành phố lớn tìm việc , mỗi ngày văn phòng hưởng máy lạnh, kiếm thật nhiều tiền."

"Thi đại học tác dụng ch.ó gì? Trong chúng chỉ một sinh viên đại học, ngây ngốc ở thành phố lớn mấy năm, cuối cùng cũng về thôn dạy học ."

Giọng thật quen tai. Nhan Yên theo, phát hiện đó chính là phụ nữ trung niên mập mạp, da đen đúa, gò má núc ních và nọng cằm.

Chẳng là Thím Mập ?

Trần Mặc cho bà , giờ chính bà đ.â.m lưng .

Đột nhiên, Nhan Yên cảm thấy ngại, dám sắc mặt Trần Mặc: "Thật cần bận tâm đến ánh mắt của khác ."

Trần Mặc đáp bằng một nụ thản nhiên: "Cô chủ Nhan , cô cần an ủi . Những lời quen , vốn là sự thật, họ chỉ thẳng mà thôi." Anh cô một cách trầm tĩnh: "Thật ở trong thôn nhiều để trò chuyện. Gặp một bạn như cô, thấy vui."

Nhan Yên an ủi thế nào: "Nếu ngày mai rảnh, thể tới xem dạy bọn trẻ ?"

Trần Mặc : "Đương nhiên thể. Lúc tới, trong thôn tới mười đứa học sinh, thăm từng nhà, bây giờ hầu như tất cả trẻ con trong thôn đều học. Chỉ một hai hộ khá khó khăn, vẫn đang cố gắng khuyên nhủ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-252.html.]

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Nhan Yên : "Xem yêu thích công việc ."

Trần Mặc khó hiểu qua. Nhan Yên giải thích: "Vừa nãy lúc nhắc đến việc thăm hỏi từng gia đình học sinh, ánh mắt sáng lấp lánh."

Mưa rả rích bắt đầu rơi, thấm mặt đất khô cằn.

Cô ngẩng đầu mây đen kéo đến dày đặc, thấy Phùng Anh và Hứa Duyệt vẫn , Nhan Yên với Trần Mặc: " chuyện với nữa, đưa ô cho hai chị ."

Cơn mưa nặng hạt đổ xuống. Nhan Yên, Phùng Anh và Hứa Duyệt cùng che ô rời khỏi nhà Lý Phượng Mai, về phía ký túc xá.

Mấy trong đội tình nguyện thì may mắn như , mưa xối ướt sũng như chuột lột.

Nghe Nhan Yên mang ô đến cho Phùng Anh và Hứa Duyệt, ai nấy đều ngưỡng mộ, ghen tị với Phùng Anh vì một cô em gái chu đáo như .

Phùng Anh : "Mấy sức dài vai rộng, dính mưa một chút hề gì. Tí nữa sẽ nấu canh gừng chống lạnh cho cả nhóm, đề phòng cảm cúm."

Cả nhóm đang cảm động vì sự quan tâm của đội trưởng, thì Phùng Anh bổ sung thêm một câu: "Lỡ bệnh trễ tiến độ công việc."

Các thành viên: "..."

Nhớ đến bữa cơm độn khoai cháy khét hôm qua, Nhan Yên chủ động xung phong: "Hôm nay để em nấu cơm cho nhé!"

Hứa Duyệt ngạc nhiên đến mức há hốc mồm: "Em nấu cơm ? Tuyệt vời quá! Cuối cùng chị cũng nghỉ ngơi một ngày."

Việc ngày nào cũng bếp khiến Hứa Duyệt phát ngấy. Bởi vì trong đội, chỉ cô nấu ăn là tạm , đủ để no bụng.

Nếu là khác, kể cả Phùng Anh, thì chắc chắn đồ ăn sẽ nuốt nổi.

Ba còn tuy tràn đầy sức lực, việc đồng áng, chẻ củi đều là tay lão luyện.

Bọn họ từng thử nấu cơm vài , nhưng cuối cùng nồi đều cháy đen, và phê bình vì lãng phí gạo, dầu, muối.

 

Loading...