Nhan Yên về phía Phùng Anh, ý hỏi.
Đội trưởng Phùng Anh trầm ngâm một lát : "Dù đây cũng là tấm lòng của thím , cứ nhận ! Lần khi chúng mua thịt, nhớ biếu cho thím một ít."
Phùng Anh ôm một quả dưa hấu thả xuống giếng nước để ướp lạnh, quả còn giữ ăn ngày mai.
Buổi trưa hôm nay họ giúp thôn dân dẫn nước tưới ruộng, buổi chiều việc gì , thể tự do hoạt động. Đã sông ở gần, chắc chắn trong sông cá!
Nhan Yên cải thiện khẩu phần ăn cho trong đội. Đến nơi hai ngày, họ chỉ ăn sáng cháo với dưa muối, trưa ăn cơm nắm hấp từ sáng, còn buổi tối là đồ chay như cà tím, dưa leo, đậu đũa, khoai tây... Ăn rau củ quả ba bữa một ngày như , Nhan Yên sắp chịu nổi nữa.
Cô hỏi Phùng Anh cần câu .
Phùng Anh tỏ vẻ kinh ngạc sự đa tài đa nghệ của cô: "Em còn câu cá nữa ?"
Nhan Yên khiêm tốn đáp: "Chỉ chút ít thôi ạ.”
Lúc dẫn nước ruộng, Nhan Yên tiện tay dùng lưới vớt một mớ cá nhỏ. Nhìn mấy con cá quẫy trong thùng, Hứa Duyệt chợt nhớ đến món cá chiên giòn mà Nhan Yên từng kể, miệng cô bắt đầu rịn nước miếng. Đã lâu lắm cả đội một bữa ăn trò. Nhân lúc rảnh rỗi, Hứa Duyệt càng hăng hái sức mò cá, trong đầu mường tượng món cá chiên giòn vàng óng ánh.
Mấy hợp lực, cuối cùng cũng bắt nửa thùng cá.
Buổi chiều rảnh rỗi, Nhan Yên giao việc sạch cá cho Hứa Duyệt và Phùng Anh. Ba nam thanh niên còn phụ trách đốn củi, chẻ củi và kiểm tra sửa chữa mái nhà.
Hôm qua mưa lớn, ngôi nhà chính dột, đặt chậu hứng nước mưa khắp nơi, vô cùng phiền phức. Chắc chắn là ngói gió lật lên, để lộ kẽ hở, nên thỉnh thoảng trèo lên nóc nhà kiểm tra.
Khoảng một giờ , Nhan Yên trở về từ bờ sông. Trong thùng của cô thêm mấy con cá chép béo tròn bằng lòng bàn tay. Nhìn thấy cá chép tươi ngon, ngay cả Phùng Anh cũng nhịn cơn thèm ăn đang trào dâng.
Cả đội chỉ Hứa Duyệt thạo việc nhóm bếp nấu cơm. Món tủ của cô luôn là cơm trộn khoai lang, cà tím luộc hoặc dưa chuột muối dầm. Ăn mãi những món đạm bạc , khi tham gia đội tình nguyện, ai nấy đều sụt cân đáng kể. Phùng Anh giảm gần mười cân, về nhà khiến cha cô xót xa hồi lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-256.html.]
Nhìn cá chép tươi đang nhảy tanh tách trong thùng, Phùng Anh bắt đầu lo lắng, sang hỏi Hứa Duyệt: “Chị cá chép ?”
Hứa Duyệt lắc đầu: “Chị dám chạm . Hay để gọi mấy bên qua thử xem.”
Các thành viên nam cũng lóng ngóng chẳng cá, nhưng vẫn quyết định tay, thể để các cô gái những việc m.á.u me, khó nhằn .
Vừa bước sân, họ chứng kiến cảnh cô em Nhan Yên, trông yếu ớt nhất, đang cầm con d.a.o phay. Chát một tiếng, cô đập ngất con cá.
Mọi c.h.ế.t lặng.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Cô giơ d.a.o lên, m.ổ b.ụ.n.g móc nội tạng, động tác gọn gàng, dứt khoát đến kinh ngạc.
“Vãi chưởng!” Một nhịn thốt lên. Cô gái trông mỏng manh như sương khói hề dễ đối phó chút nào. Cô cá trôi chảy như nước, hề tỏ e dè lúng túng, rõ ràng là vô cùng thành thạo.
Cô thực sự đáng sợ.
Mấy trai , thầm quyết định tuyệt đối nên chọc giận Nhan Yên.
“Hôm nay nấu món ngon gì thế? mua mấy cân xương ống, ghé qua cọ cơm đây.” Trần Mặc xách túi xương ống bước , thấy túm tụm giữa sân thì tò mò hỏi: “Có chuyện gì ?”
Anh theo ánh mắt , thấy Nhan Yên đang cá. Có lẽ vì phận thật của Nhan Yên là chủ tiệm đồ kho, nên Trần Mặc còn cảm thấy quá bất ngờ phản cảm. Anh quơ quơ túi xương trong tay, với Nhan Yên: “ mang mấy cân xương ống đến, cô nấu cho cả đội cọ cơm ké nhé.”
Suốt cả ngày Nhan Yên miếng thịt hồn nào, cô thèm c.h.ế.t . là buồn ngủ gặp chiếu manh, Nhan Yên chợt nảy ý tưởng: “Vậy nấu món xương ống kho tương nha!”
Nghe cô , Trần Mặc cũng thấy thèm thuồng.