Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 259

Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:48:19
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước khi bắt khỏi nồi, Nhan Yên còn bỏ thêm một muỗng dầu ớt, thơm thơm cay cay, thịt cá dai dai, càng nhai càng thơm.

Yên Yên thật ăn!

Hứa Duyệt ăn nghĩ, chờ đến ngày Nhan Yên rời , cô sẽ mất!

Lại là một ngày ăn no nê, các đội viên xoa xoa cái bụng tròn vo, vẻ mặt thoả mãn.

Bình thường cực khổ hơn nữa, khi trở về ký túc xá, ăn một bữa cơm ngon miệng hợp khẩu vị, quả thật chữa lành!

Hôm trời sáng, Nhan Yên theo lên núi hái thuốc.

Trong đoàn hái thuốc, những cụ ông tóc hoa râm, và cả những đứa trẻ mặt mày non nớt. Nhìn thấy quần áo rách rưới họ, Nhan Yên khỏi cảm thấy nặng lòng.

Trên đường, cô phát hiện một bụi hoa cúc dại.

Nhan Yên cực kỳ hưng phấn.

Đây là một trong những mục đích cô lên núi hái .

Cô chạy qua đó hái, hái mấy bụi hoa cúc, bỏ trong gùi tre, đột nhiên cô dừng .

Nhan Yên chằm chằm bảng trong suốt dần hiện đỉnh đầu—

[ Kỹ năng thu thập +1] [ Kỹ năng thu thập +2]

Nhan Yên bỗng niềm vui to lớn đập trúng. Cô nhớ tới mười mấy cân rau sam cô hái hồi , cũng chỉ kiếm mấy điểm thu thập thôi.

Hoa cúc dại vốn dĩ gì đặc biệt, quý giá đến ?

Chà, cứ theo tốc độ , cô cảm thấy thể kiếm cả núi điểm kỹ năng trong chốc lát!

Cô hái hoa cúc điên cuồng, điểm bảng trong suốt ngừng tăng lên—

Ếch Ngồi Đáy Nồi

[ Kỹ năng thu thập +1] [ Kỹ năng thu thập +1]

Màu vàng tươi xen lẫn màu cam rực rỡ, tỏa mùi thơm nồng đậm, ngọt ngào như mùi bắp rang bơ.

“Chị ơi, chị hái nhiều cúc dại thế , vác lên núi sẽ nặng lắm. Lát nữa về thôn tụi em sẽ tiện tay hái một ít mang về phơi khô pha uống.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-259.html.]

Nhan Yên đầu , trông thấy cô bé gương mặt thanh tú phía .

Cô bé mười ba mười bốn tuổi, khuôn mặt ngây thơ, đôi mắt trong veo như nước suối. Đây là một thành viên nhí theo đại đội lên núi hái t.h.u.ố.c .

“Vậy ?” Nhan Yên thoáng chút tiếc nuối, cả một cánh đồng hoa cúc rộng lớn thế thể mang bao nhiêu điểm Thu Thập cơ chứ!

Cô bèn hỏi: “Em chắc chắn lát nữa chúng sẽ về theo con đường cũ, chứ lối tắt nào khác chứ?”

Cô bé gật đầu: “Dạ , là đường cũ ạ.”

Một tiếng trôi qua, cô phát hiện phần lớn thôn dân đang tìm kiếm cây t.h.u.ố.c giữa sườn núi dần dần xa. Nhan Yên đành cất bước đuổi theo cô bé.

Mấy loại quả dại cô chỉ đếm đầu ngón tay, càng đừng đến việc bảo cô hái thuốc.

Trong khi những thôn dân khác cắm cúi tìm kiếm, Nhan Yên đảo mắt quanh. Nhờ thị lực vô cùng , cô lập tức thấy ở chỗ trũng thấp đằng xa thứ quả đỏ mọc lấp ló.

Lẽ nào là quả dại?

Hì, vận may của cô tệ.

Nhan Yên hào hứng chạy về phía bụi cây đỏ. Cô bé thanh tú Lý Xuân Đào thấy Nhan Yên chạy tách đoàn liền gọi lớn: “Chị ơi, chị đường thì theo chứ!”

Nhan Yên với cô bé: “Đào Đào, bên một cây quả dại, chúng hái ăn .”

“Sao em thấy ?” Lý Xuân Đào theo hướng ngón tay Nhan Yên chỉ. Mới nãy cô bé tìm ở đó một vòng , chỉ đào vài củ khoai từ thể mang về nấu ăn.

cũng thu hoạch gì, là cứ theo chị xem thử quả dại thật . Nếu bội thu, thể mang lên thị trấn bán.

Có vài khách hàng hiếm khi thấy quả dại nên cũng sẵn lòng vung tiền mua. Khi đến gần, Lý Xuân Đào phát hiện đó là quả của cây tường vi.

Quả chỉ to bằng hạt đậu, màu đỏ chói tươi tắn rực rỡ, bên trong bao bọc bởi một lớp vỏ, giá trị cao.

Lý Xuân Đào tỏ vẻ thất vọng: “Chị ơi, cái quả đó hạt , ăn ngon .”

Nhan Yên cam tâm.

Cô quý mạng sống, sợ may ăn quả độc lăn c.h.ế.t giữa núi.

Cô móc điện thoại tra cứu thực vật, xác nhận đó là quả của hoa tường vi (rosehip), thể ăn .

 

Loading...