Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 264

Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:48:24
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thầy Trần, thầy đến ? Mau nhà chơi." Bà nội Lý thấy giọng của thầy giáo trong thôn, vội vàng đặt cái bánh bắp đang dở xuống, dậy tiếp đón.

Trần Mặc chuẩn sẵn một bụng lời khuyên. Đứng chuyện thì mệt, xuống chuyện sẽ dễ dàng rút ngắn cách hơn, từ đó thành công tác khuyến học .

Trần Mặc theo chân Lý Xuân Đào nhà. Khi thấy trong nhà chính còn thêm một , sững sờ.

Nhan Yên đang ngậm nửa cái bánh bắp, thấy liền lên tiếng: "Thầy Trần, đến khuyên Đào Đào học ?" Trần Mặc hỏi cô: "Sao cô ở đây?"

Nhan Yên đáp: " trẹo chân lúc xuống núi, bà cụ trong thôn một thím chữa trị, nhưng nãy tìm đó."

Trần Mặc nhận lấy chiếc ghế Lý Xuân Đào đưa tới và xuống.

Lý Xuân Đào lo lắng hỏi: "Thầy Trần, thầy nhiều sách như , chữa vết thương ở chân ạ? Con thấy chị đau lắm."

Trần Mặc lãnh đạm: "Không , cứ để cô tự chịu đau . Chúng mau về lý do em tiếp tục học nào."

"Cái tên Trần Mặc đáng ghét !" Nhan Yên thầm rủa.

sang Lý Xuân Đào. Cô bé túm góc áo, , chỉ để lộ mỗi cái đầu cho Nhan Yên và Trần Mặc thấy.

Bà nội Lý : "Thầy Trần cứ yên tâm, sẽ khuyên nhủ con bé, để thầy bận lòng ."

Thấy Lý Xuân Đào kín miệng như quả hồ lô, Trần Mặc con giun trong bụng cô bé mà cô bé đang nghĩ gì. Không khúc mắc thì giải quyết vấn đề?

Anh liếc mắt hiệu với Nhan Yên.

Nhan Yên trợn mắt bĩu môi. Mới còn bảo cứ để cô chịu đau, giờ nhờ vả cô. là đồ hổ.

Sau khi Trần Mặc rời , Nhan Yên kéo Lý Xuân Đào xuống, nhẹ nhàng hỏi: "Đào Đào , em thích ăn gà rán ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-264.html.]

Lý Xuân Đào lắc đầu nguầy nguậy: "Em từng ăn. Chỉ thấy TV thôi, ngon nữa."

Nhan Yên dịu dàng xoa đầu cô bé: "Gà rán , bề ngoài thì xốp giòn rụm, bên trong mềm tan. Gà tẩm ướp qua một lớp bột hỗn hợp, chiên ngập trong chảo dầu nóng già. Khi em c.ắ.n một miếng, lớp da giòn tan tỏa hương thơm ngậy, thịt gà bên trong non mềm mọng nước... Nếu em đến thành phố chị ở, chị thể mời em ăn gà rán thỏa thích. nếu em học tiếp, cả đời cứ ngây ngốc ở vùng núi , thì chị mời em ăn gà rán đây?"

Lý Xuân Đào Nhan Yên miêu tả gà rán mà ứa cả nước bọt. Cô bé cảm thấy cô chị gái mặt nụ thật ấm áp, đáng mến hơn thầy Trần nghiêm túc nhiều.

Ngón tay Lý Xuân Đào bấu chặt góc áo: "Em xa bà nội. Bà nội chỉ còn mỗi em thôi."

Cô gái nhỏ nghẹn ngào kể: "Cha em ly hôn , họ quan tâm em, cũng bỏ mặc luôn bà nội."

Bà nội Lý im lặng, lén lau nước mắt.

Nhan Yên ôm Lý Xuân Đào đang đầm đìa nước mắt lòng, vỗ về an ủi.

Cái ôm , ấm áp bao!

"Khi gặp nguy hiểm, chị vẫn bảo vệ . Có một chị như thì quá." Lý Xuân Đào nghĩ thầm trong đầu.

Nhan Yên gọi điện thoại cho Phùng Anh. Một lát , trong đội tới đón cô về ký túc xá.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Trước khi , Lý Xuân Đào lấy củ Hoàng Tinh từ trong gùi trả cho Nhan Yên.

Nhan Yên lắc đầu: "Chỗ chị vẫn còn. Chị cho em thì em cứ cầm lấy . Ngoan nhé, lời bà nội. Chờ chân chị lành, chị sẽ thăm em."

Lý Xuân Đào ngoài cửa, dõi mắt theo Nhan Yên khuất hẳn mới nhà.

Nhan Yên hiểu rõ tình huống gia đình của Lý Xuân Đào, bèn hỏi Phùng Anh: "Chị Anh Anh, gia đình Đào Đào thế nào ? Em cha em ly hôn, bỏ mặc Đào Đào và bà nội?"

"Người chồng cũ vũ phu, còn tư tưởng trọng nam khinh nữ sâu sắc, bỏ bê cả con gái là Đào Đào lẫn ruột của . Vợ cũ của thì ngoài ăn . Cứ thế, một già một trẻ nương tựa , Đào Đào thật là một đứa trẻ đáng thương." Phùng Anh lái chiếc xe ba bánh giải thích.

 

Loading...