Cùng lúc đó, Thẩm Viên cũng thấy bức ảnh bàn tiệc thịnh soạn Nhan Yên đăng trang cá nhân, kèm theo ảnh biển hoa rực rỡ buổi sáng, khát khao tới đó.
Nhan Yên khắp nơi ngắm nghía phong cảnh, hiểu thêm về các phong tục tập quán, khiến Thẩm Viên lay động thôi, cô định nhân lúc nghỉ hè xách ba lô lên và khám phá đây đó.
Trông thấy Nhan Yên đăng ảnh bữa tối, Thẩm Viên lập tức cầm điện thoại tìm dì đầu bếp: "Ngày mai cháu uống canh gà, với cả gà xào cay..."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Dì đầu bếp ở nhà tổ nấu cơm cũng ngon. Hôm nay Thẩm Viên về nhà tổ, mừng sinh nhật ông nội, tất cả đều về nhà tổ ăn bữa cơm gia đình.
Vừa ăn tối xong, Thẩm Viên chán gì , cô bèn qua gõ cửa phòng họ.
"Vào ."
Thẩm Viên đẩy cửa , đàn ông mặc vest chỉn chu đang bàn việc.
Về nhà ăn cơm thôi mà cũng vest chỉn chu, giày da bóng loáng. Thẩm Viên giật giật khóe miệng. Không chị dâu nào chịu nổi cái tính cầu của .
"Anh, đang gì ?"
Thẩm Duật màn hình máy tính, tựa lưng ghế, bắt chéo chân: "Đang xử lý công việc." Anh tiếp: "Anh thấy em rảnh lắm nhỉ. Cứ tới công ty thực tập ."
Thẩm Viên hừ lạnh: "Em nhân viên của ! Bớt cái giọng lệnh bắt em ."
Cô nàng đóng cửa phòng cái rầm.
Cô dây dưa chuyện với Thẩm Duật nữa, cẩn thận bắt lao động chân tay, sai sử công.
Tiếp đó, Thẩm Viên gõ cửa phòng của một họ khác: "Anh Hai, ở trong phòng , em nhé."
Cửa phòng mở , Thẩm Mộc thấy cô bèn hỏi: "Có chuyện gì ?"
Anh Cả thì suốt ngày vùi đầu công việc, còn Anh Hai thì cứ tự nhốt trong phòng, hoặc chỉ xa thơ thẩn ngẩn , gần đây ngay cả bếp cũng còn thấy bóng dáng nữa... Ai cũng bí mật riêng, khiến Thẩm Viên phát sầu.
Thẩm Viên: "Không , đúng lúc em đang chán nên tìm trò chuyện, ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-275.html.]
Thẩm Mộc tránh , Thẩm Viên thuận lợi tiến phòng .
Cô lướt qua căn phòng, trông thấy kệ trưng bày một quả cầu tuyết. Thẩm Viên chạy tới : "Đó là gì , bên trong còn cả bánh bao nữa?"
Thấy chạm quả cầu tuyết, Thẩm Mộc hoảng hốt: "Em chớ đụng lung tung! Đừng bể."
"Hẹp hòi." Thẩm Viên bĩu môi: "Không chỉ là một quả cầu tuyết thôi , nếu hư thì em đền cho . Thấy gấp như , chẳng lẽ là quà của yêu nào đó tặng !"
Thẩm Mộc: "Em, em đừng linh tinh."
Tóc mềm hơn cả đậu hũ.
Thẩm Mộc: "Nói xong ? Nếu xong , em thể rời ."
Quả cầu thủy tinh trong tay giật , còn hai lạnh lùng đuổi . Thẩm Viên cánh cửa: "Anh hai, kỳ nghỉ hè, thể đưa em đến trường ?"
Thẩm Mộc thẳng thừng từ chối: "Không. Em lớn , nên học cách tự lập ."
Thẩm Viên nhịn trợn mắt , ánh mắt cô dừng một bức tranh nổi bật chiếc kệ góc phòng. Đó là...
Bức tranh vẽ nền vải lụa thêu chỉ vàng. Cô gái trong tranh cột tóc đuôi ngựa, tà áo gió thổi tung tạo thành một đường cong duyên dáng, ánh sáng phản chiếu khiến bức tranh sinh động hơn. Nét mặt, đôi môi, sống mũi... Thẩm Viên càng càng thấy quen thuộc.
Thẩm Viên reo lên: "Em nhớ , tuần cũng đến Giang Lăng đúng !"
Thẩm Mộc khẽ "Ừm" một tiếng, trầm giọng cảnh cáo: "Đừng cố vượt quá giới hạn của ."
Thẩm Viên bĩu môi: "... Nhất định đuổi em ? Anh sợ hối hận ?"
Cánh cửa phòng đóng sầm , suýt chút nữa đập mũi cô. Thẩm Viên lầm bầm: "Hừ! Anh cứ chờ đó, em sẽ cho tay!"
Cô liền nhắn tin cho Nhan Yên: [ Em thấy vòng bạn bè của chị, hình như tuần chị đến Giang Lăng hả?]