Miếng râu mực bao bọc bởi ớt và tiêu. Lỡ c.ắ.n trúng hạt tiêu, răng và đầu lưỡi cô bắt đầu tê dại, cảm giác cay nồng như bốc lửa. Cô kỹ mới nhận sự hiện diện của những lát ớt mỏng.
Râu mực dai sần sật, hương thơm cực kỳ quyến rũ! Cả nước sốt dính ngón tay cũng ngon tuyệt, Lữ Nghiên l.i.ế.m sạch, vẫn hết thòm thèm. Càng nhai càng cuốn!
Khâu Khả tới, đúng lúc đụng mặt Lữ Nghiên đang mua râu mực. Cô vội hỏi: "Chị em cây khế! Trùng hợp quá, mua râu mực ? Món vị thế nào, ngon ?"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Lữ Nghiên: "Ngon xuất sắc luôn! Rất dai, cực kỳ hợp đồ ăn vặt khi xem phim. Chỉ là tớ mua ít."
Khâu Khả kêu lên một tiếng đau đớn: "A! Tụi tớ cũng mua nhiều."
Đang chuyện, Thẩm Viên chạy đến chỗ trai cô.
Thẩm Viên nịnh nọt: "Anh hai, vất vả ."
Thẩm Mộc liếc Nhan Yên: "Lần em thể đến muộn một chút."
Thẩm Mộc thấy khi Thẩm Viên dẫn bạn bè tới tiệm, Nhan Yên lập tức bỏ rơi để trò chuyện với Úc Nam Tri.
Thẩm Viên: "..." Người xếp hàng hộ là ông chủ, cô bé vội vàng dỗ dành: "Được , ngày mai em nhất định sẽ tới trễ hơn, giờ đưa đồ kho cho em !"
Cầm món kho trong tay, Thẩm Viên vui vẻ chia sẻ với hai cô bạn . Ngoài trời sóng nhiệt cuồn cuộn, đường đến đây các cô nóng c.h.ế.t.
Thẩm Viên tìm chỗ hướng gió máy lạnh thổi tới, bắt đầu nhón râu mực nhét miệng, nhai , ăn cực cuốn, càng nhai càng ngon: "Tê tê cay cay, dai sần sật, hít hà quá."
Úc Nam Tri gật đầu phụ họa, : "Con mực đúng là tươi thật. thấy trong nhóm đồ kho của tiệm Nhan Ký càng ngày càng ngon. Hôm qua tớ ăn dày heo cũng thấy tươi hơn hẳn đồ mua ở ngoài, món mực hôm nay cũng tuyệt vời!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-303.html.]
Khâu Khả nuốt vội miếng râu mực, nhón thêm một cái khác, rõ lời: " thấy vẫn mà... À, mà lẽ ngon hơn thật."
Nhan Yên ngang qua, thầm nghĩ, đương nhiên ngon hơn . Cô cất trong tủ lạnh đủ loại tinh hoa (giọt hành, giọt gừng, giọt mực). Ban đầu cô ngờ kỹ năng thu thập (bàn tay vàng) thể giúp nâng cao độ tươi của nguyên liệu đến thế.
Hương vị cốt lõi đổi, chỉ là hàng trong kho tươi hơn . Có lẽ bề ngoài khác gì, chỉ những vị giác nhạy bén mới nhận sự khác biệt. Khâu Khả, rõ ràng, trong đó.
Mặt trời ngả về Tây, vầng trăng tròn bắt đầu treo lơ lửng nền trời.
Nhan Yên vẫy tay chào tạm biệt nhóm Thẩm Viên. Trên đường bến xe buýt, cô ghé qua trung tâm thương mại đồ gia dụng gần đó, đưa ảnh mặt tiền cửa hàng cho ông chủ xem. Cô đưa yêu cầu: " thiết kế một kiểu bàn dài, thể phục vụ nhiều thực khách dùng bữa tại chỗ trong gian hạn chế ."
Ông chủ cửa hàng đồ gia dụng suy nghĩ : "Có cô đến kiểu bàn tròn xoay như ở các quán lẩu ?"
Lời của ông chủ như nhắc tỉnh Nhan Yên, cô vội vàng gật đầu: " , chính là loại bàn thể xếp nhiều ghế nhất."
Sau khi xem qua vài mẫu, Nhan Yên ưng ý. Hai bên cò kè mặc cả một lúc, cuối cùng Nhan Yên thanh toán năm trăm đồng tiền đặt cọc, nhờ tài xế của cửa hàng vận chuyển bàn đến tiệm sáng mai.
Đặt hàng xong, Nhan Yên thầm nghĩ giờ về nhà cũng trễ. lúc đó, Hoàng Tú Lan gọi điện thoại tới: "Mấy hôm giờ con về đến nhà , hôm nay còn thấy ?"
Nhan Yên đáp: "Con ghé cửa hàng đồ gia dụng mua bàn ăn cho tiệm, giờ mới xuống xe buýt, về ngay đây ạ."
Hoàng Tú Lan "ừm" một tiếng, dặn cô đường chú ý an , cúp máy.
Trong phòng khách, Nhan Quốc Hoa và Hoàng Tú Lan xem phim, kiên nhẫn chờ con gái về cùng ăn bữa tối gia đình.
Hoàng Tú Lan đang trò chuyện cùng Nhan Quốc Hoa: "Hôm nay sếp bên cơ quan giới thiệu cháu trai của ông cho . Ông từng gặp Yên Yên , nên tác hợp để hai đứa quen, thiết hơn."