Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 306

Cập nhật lúc: 2025-11-15 13:12:54
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiên xương cá xong, ông Nhan xếp thức ăn hộp, chia da cá trộn ớt và món đầu cá đậu hũ thành hai phần.

Ông gói riêng phần đầu cá còn mang về nhà, để tối nấu món đầu cá om ớt băm.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Trước khi , ông dặn Nhan Yên: “Con cứ ăn cơm nhé, ba mang phần về ăn chung với con. Nhớ canh chả cá trong nồi. Ba sẽ cửa hàng nữa , con tự thoa lòng đỏ trứng lên mặt chả nhé.”

Nhan Yên thấy ông cứ dông dài mãi, liền thúc giục: "Con mà, ba mau đưa cơm cho ."

Hôm nay đơn vị của Hoàng Tú Lan cuộc họp đột xuất, nên bà ở nhà. Nếu , bà ghé qua cửa hàng của Nhan Yên, đỡ cho ông Nhan chạy qua chạy .

Tiễn ông Nhan xong, Nhan Yên bê chén của bàn tròn trong tiệm ăn. Ăn chiếc bàn cao vẫn thoải mái hơn nhiều so với việc xổm ghế nhựa.

Dương Kim Chi du lịch về, bà kéo vali bước nhà.

Nghe thấy tiếng động lạ trong bếp, Dương Kim Chi bèn tới. Bà thấy Thẩm Mộc đang nhào bột mì, những ngón tay với các khớp xương rõ ràng dính đầy bột mì trắng xóa.

Thấy Dương Kim Chi, Thẩm Mộc gọi: "Dì."

Dương Kim Chi "ừm" một tiếng. Ngay ngày đầu tiên Thẩm Mộc đến thành phố, Dương Kim Chi mời đến ở nhà , nhưng Thẩm Mộc từ chối, rằng thuê khách sạn.

Ngày hôm , Thẩm Mộc chủ động hỏi mượn phòng bếp. Hiếm khi chịu mở lời, Dương Kim Chi đương nhiên từ chối, liền sai mang chìa khóa cho .

Dương Kim Chi hiểu lắm, bà cảm thán: "Đôi tay thế , cầm bút vẽ mới tuyệt vời bao! Nếu cháu ăn, thể thuê đầu bếp, cần lãng phí tài năng và thời gian quý báu mấy chuyện lặt vặt ."

Thẩm Mộc dừng tay nhào bột: " cháu hề cảm thấy lãng phí thời gian. Ngược , việc khiến lòng cháu thấy an yên."

Dương Kim Chi giật , tiếc nuối: "Vậy thì, cháu chuyển sang ở chung với dì , ở khách sạn sạch sẽ cho lắm."

Thẩm Mộc: "Cháu mua một căn nhà . Chắc là ngày mai thể dọn ở."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-306.html.]

Dương Kim Chi càng kinh ngạc hơn nữa. Anh đến đây mua nhà gì chứ? Anh cứ như một cái hũ niêm phong, kín kẽ lọt kẽ gió, suốt ngày im lặng, khiến khác chẳng thể hỏi han gì. Dương Kim Chi nghĩ thầm, hôm nào dịp hỏi Thẩm Viên xem .

Nhào bột xong, cán mỏng vỏ bánh, bọc nhân thịt, nắn thành những chiếc bánh bao nhỏ xinh . Một chiếc bánh bao đạt chuẩn đủ mười tám nếp gấp.

Thẩm Mộc tính toán kỹ lưỡng, mười tám nếp gấp sai một ly. Sắc, hương, vị đều đầy đủ, bao giờ qua loa đại khái.

Thậm chí, còn mường tượng cảnh Nhan Yên thấy những chiếc bánh bao nhỏ nhắn , đôi mắt cô sẽ sáng rực lên đến mức nào.

Anh đổ nước lạnh nồi, lượt xếp từng chiếc bánh bao nhỏ lồng hấp, bật lửa lớn cho đến khi sôi, đó chuyển sang lửa nhỏ, hấp mười lăm phút. Tắt bếp, để bánh tiếp tục om thêm năm phút.

Trong suốt quá trình hấp, tuyệt đối mở nắp, nếu bánh bao sẽ xẹp. Những chiếc bánh chín phồng lên, trắng trẻo, mềm mại.

Trong lúc chờ bánh hấp, Thẩm Mộc cầm khăn lau dọn phòng bếp sạch sẽ, để dù chỉ một hạt bụi nhỏ.

Anh quen với việc nấu ăn và dọn dẹp song song, thể chịu nổi bất kỳ vết bẩn nhỏ nào.

Sau khi tắt bếp, liền mang túi rác ngoài vứt bỏ.

Vừa về đến nhà bếp, rửa tay sạch sẽ, cẩn thận gói ghém hộp bánh bao hấp. Dương Kim Chi về tới nhà vội vã ngoài, nên Thẩm Mộc đành để một tờ giấy nhắn, chìa khóa và nồi bánh bao hấp trong bếp cho cô.

Anh đẩy cửa tiệm bước .

Một luồng lạnh buốt ùa ngay mặt. Thẩm Mộc khẽ rùng , thầm nghĩ lẽ nên mua một chiếc xe riêng, cứ gọi taxi thế tiện chút nào...

lúc , tấm rèm nhà bếp vén lên, mắt Thẩm Mộc sáng rỡ: "Cô chủ Nhan, ..."

tấm rèm là một đàn ông trung niên xa lạ. Thẩm Mộc cứng họng, lời mắc kẹt ngay cổ họng.

 

Loading...