Cô tiếp: "Anh đợi ở đây nhé, việc đây. "
Chỉ còn một Thẩm Mộc đó. Anh chầm chậm nhấm nháp hai chữ "bạn bè". Cô chỉ coi là bạn. Thôi, thế cũng .
Nhan Yên phòng bếp, vặn bắt quả tang đồng chí Nhan Quốc Hoa đang lén.
Cô đằng , hạ thấp giọng : "Ba, ba thể lén khác chuyện chứ.”
Nhan Quốc Hoa suýt chút nữa méo miệng.
Con gái ông hình như vẫn hiểu gì. Trong cuộc trò chuyện nãy, Nhan Quốc Hoa hết bộ, thì là cái thằng nhóc c.h.ế.t tiệt đang tương tư đơn phương, mà con gái ông chẳng hề nghĩ tới phương diện đó.
Nhan Yên đưa cái bánh bao cuối cùng trong hộp giữ nhiệt qua: "Ba, ba còn ăn ?”
"Không ăn!" Nhan Quốc Hoa cái vẻ giữ kẽ của con gái, giận mà chỗ nào để xả.
Nhan Yên mím môi, tủi : "Không ăn thì thôi!"
Cô nhét luôn cái bánh bao cuối cùng miệng, động tác dứt khoát, liền mạch.
Nhan Quốc Hoa: "..."
Cô xoay đến bồn rửa chén, rửa sạch hộp giữ nhiệt, trả cho cái ở phía ngoài.
Nhan Quốc Hoa vội vàng áp tai góc tường ngóng. Chưa kịp thấy gì, tiếng bước chân của con gái vang lên, ông giật rụt chân , thẳng .
Nhan Yên thấy điệu bộ lấm lét của ông, ngẫm nghĩ mới chợt hiểu, lẽ nào bố tưởng cô và Thẩm Mộc chuyện gì ?
Nhan Quốc Hoa hỏi: "Con gái, cái nhóc đó ngày nào cũng đưa đồ ăn cho con ?"
Nhan Yên: "Anh xếp hàng mua đồ kho cho em gái, tiện thể tặng con mấy món. Con cũng tặng mà. Con đưa cà chua với đào mật cho ."
Nghe xong, Nhan Quốc Hoa hiểu rõ.
Cửa hàng bắt đầu mở bán.
Thẩm Mộc đặt hộp đồ ăn đóng gói cẩn thận lên mặt bàn, yên lặng ghế chờ đợi.
Nhan Quốc Hoa tới đối diện, Thẩm Mộc chào ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-308.html.]
Nhan Quốc Hoa "ừm" một tiếng cộc lốc, hai cứ lời nào.
Giữa lúc buôn bán nhộn nhịp, chợt hai đàn ông cao lớn, mặc vest lịch lãm bước , thu hút sự chú ý của tất cả khách hàng đang xếp hàng.
Thẩm Mộc thấy họ trò chuyện vài câu với Nhan Yên, hình như là khách quen của tiệm.
Khi Thẩm Viên và Úc Nam Tri bước cửa hàng, thấy hai đàn ông mặc vest, họ đầu mấy .
Thẩm Viên khẽ thầm thì với Úc Nam Tri: "Quả nhiên đàn ông mặc vest là trai nhất."
Thẩm Mộc nhếch môi.
Thẩm Viên tới lấy món kho, thấy chiếc bàn tròn trong tiệm, cô nàng thốt lên kinh ngạc: "Ôi, chiếc bàn trông hệt như quầy pha chế nhỉ. Lúc đập bỏ tớ cứ thấy thiếu thiếu gì đó."
Úc Nam Tri: "Tớ cũng thấy , ghế đẩu mãi mệt ghê."
Thẩm Viên xách món kho, sang một bên, thấy Nhan Quốc Hoa bèn chào: "Chào chú ạ."
Nhan Quốc Hoa mỉm đáp: "Chào cháu."
Thẩm Viên nhiệt tình mời: "Chú ăn cơm tối ? Hay chú ăn chung với bọn cháu luôn nhé?"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nhan Quốc Hoa: "Chú ăn , hai đứa cứ tự nhiên ."
Thẩm Viên khuyên nữa, đắc ý tận hưởng cảm giác sung sướng khi gặm món kho.
Úc Nam Tri mở chương trình giải trí, dùng ly nước ô mai ướp lạnh giá đỡ điện thoại, ăn món kho, xem hài kịch.
Thẩm Viên ghé đầu xem chung, cả hai vui vẻ ha hả.
Nhan Quốc Hoa nán cửa hàng một lát, thấy thời gian còn sớm, bèn quyết định về nấu cơm tối.
Về đến nhà, Nhan Quốc Hoa lập tức kể chuyện xảy hôm nay từ đầu đến cuối cho Hoàng Tú Lan .
Hoàng Tú Lan kinh ngạc: "Sao ông , thấy đó cũng mà."
Nhan Quốc Hoa mặc tạp dề bĩu môi: "Được cái nỗi gì, như một tên ngốc !"
Hoàng Tú Lan qua lặt rau, ý nghĩ khác với chồng: "Ngốc một chút cũng , còn dịu dàng. Còn hơn cái loại chỉ dùng miệng lưỡi, lời đường mật, chỉ dùng hành động thể hiện, là chân thành, quan trọng nhất là còn nấu ăn ngon nữa. Bánh bao thật sự đỉnh."