Những lời quả thực đ.á.n.h thẳng lòng tự ái của Nhan Quốc Hoa.
Ông bánh bao kém chút, nhưng sở trường nhất của ông chính là nấu ăn mà!
Sao mà ai cũng cái thằng nhóc c.h.ế.t tiệt đó dùng bánh bao dụ dỗ hết .
Thấy Nhan Quốc Hoa lấy bao bột mì , Hoàng Tú Lan hỏi: "Ông gì thế?"
Nhan Quốc Hoa đổ nước ấm cho men tan, mặt mày cau : "Làm bánh bao.”
Nghĩ đến mấy cái bánh bao há miệng của chồng, mặt Hoàng Tú Lan lộ rõ vẻ phản đối: "Haizz."
"Con về đây." Tiếng con gái vọng đến từ phòng khách. Hoàng Tú Lan vội vàng đặt cọng rau xanh đang lặt dở xuống, rửa tay lau khô, phòng khách, kéo con gái đến ghế sô pha .
Nhan Yên đoán bố chắc chắn nghĩ quá nhiều, quả nhiên, cô thấy Hoàng Tú Lan hỏi: "Con với nhóc tặng con bánh bao thịt bò là thế nào?"
Nhan Yên giải thích: "Chỉ là bạn bè bình thường thôi, mới quen một tuần. Anh hướng nội, là trai của Thẩm Viên. Khi con khen nấu ăn ngon, sẽ vui vẻ, là thích khác công nhận."
Hoàng Tú Lan hỏi tiếp: "Sau đó thì ?"
Nhan Yên: "Hết ."
Hoàng Tú Lan còn hào hứng nữa: "Hôm nay đột nhiên ba con hứng bánh bao thịt bò đấy."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Yên nhăn .
Tay nghề nấu nướng của đồng chí Nhan Quốc Hoa thì gì bàn, chỉ riêng khoản nhào nặn bột bánh là chút nào.
Món bột mà Nhan Quốc Hoa nhất lẽ là vỏ sủi cảo, còn mấy thứ như mì sợi bánh bao thì luôn hình thù khó hình dung nổi.
Trong nhà ăn mì xào đậu đũa, mà ông lấy mì luộc để đối phó.
Nhan Yên tạm gác chuyện bánh bao qua một bên, cô hỏi: "Nấu món đầu cá trộn ớt ạ?”
Hoàng Tú Lan gật đầu: "Vẫn còn đang hấp trong nồi, còn nấu cả xương sườn hấp nữa."
Nhan Yên "ồ" một tiếng: "Lâu lắm con ăn xương sườn hấp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-309.html.]
Chờ đợi một lúc, một tiếng , cuối cùng cả nhà cũng ăn cơm.
Bữa tối hôm nay trễ hơn bình thường nửa tiếng, Nhan Yên đói cồn cào, dù ăn đào mật nhưng vẫn đỡ đói mấy.
Cô bếp rửa tay, phòng khách thì trông thấy một lồng bánh bao thịt. Từng nếp gấp của bánh đều xõa tung, nhân thịt vẫn lộ ngoài như cũ, trông hệt như những chiếc bánh đang há miệng toe toét.
Nhan Quốc Hoa cố gắng bao biện: "Dù bề ngoài , nhưng nó ngon! Nào, hai con mỗi ăn thử một cái ."
Nhan Yên cầm lấy chiếc bánh bao, giữ cẩn thận dám nghiêng, sợ nước canh bên trong đổ hết ngoài.
Cô thổi nguội một lát, húp sạch nước canh bên trong, lúc mới dám cầm lên ăn.
Vỏ bánh bao xốp lắm, nhưng nhân thịt bên trong thì tươi non và nhiều nước.
Nhan Quốc Hoa lộ ánh mắt mong chờ: "Ăn ngon ?"
Nhan Yên gật đầu: "Ngon ạ, ba nấu ăn ngon nhất đời."
Chỉ là bề ngoài thôi.
Chỉ một câu đó thôi cũng khiến Nhan Quốc Hoa vui vẻ mặt.
Nhan Yên ăn liền mấy miếng, nhanh chóng xử lý gọn cái bánh bao. Cô cầm đũa, định gắp món đầu cá trộn ớt thì Nhan Quốc Hoa gắp thêm một cái bánh bao bát cô: "Ngon thì con cứ ăn thêm, ba còn nhiều lắm."
Kệ thôi, ít cái bánh bao vẫn còn nóng hổi.
Nhan Yên kiên quyết gắp một miếng thịt đầu cá trộn ớt. Miếng thịt cá trắng như tuyết, bao phủ bởi lớp ớt xanh đỏ rực rỡ. Vừa chạm đầu lưỡi, hương thơm nồng của ớt lan tỏa khắp khoang miệng, ngay đó là vị cay xè, như thiêu như đốt, cay đến mức cô rụt cả chân .
Nhan Yên hít hà một thật sâu, món đầu cá trộn ớt đúng là tuyệt phẩm!
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Thịt cá tươi non, tan chảy ngay trong miệng, còn ớt xanh thì cay tê tái.
Cô chuyển sang thử một miếng xương sườn hấp. Lớp bột bên ngoài mềm dẻo, sườn hầm cực kỳ nhừ, chỉ cần khẽ kéo nhẹ là bộ phần thịt tách rời khỏi xương!
Bên xương sườn vẫn còn dính lớp bột gạo đặc sánh, Nhan Yên rút xương , gặm sạch bóng mới chịu đặt xuống.