Mặt mày Thẩm Mộc hiện lên ý rạng rỡ: "Thật , còn sợ cô sẽ thấy ngấy chứ."
Nhan Yên: "Không hề ngấy chút nào, món bánh ngọt lên men hôm nay cũng thích. Cảm ơn , Thẩm Mộc."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Thẩm Mộc: "Không cần cám ơn, chúng bạn bè ?"
Nhan Yên c.ắ.n thêm một miếng bánh: "Ừm, khách sáo với nữa.”
Thẩm Mộc lẩm bẩm , giọng nhỏ: "Với thì cô cần quá khách sáo ."
Nhan Yên chỉ lo ăn bánh. Vị ngọt, cực kỳ thơm, giống như đang dụ dỗ cô ăn thêm một cái bánh nữa.
Trong nhà vẫn còn men rượu dùng hết, đợi buổi tối về nhà, cô sẽ bánh gạo lên men để ăn.
Khi Diệp Gia tới, cô bé phát hiện vị khách đầu tiên vẫn là Thẩm Mộc. Cô bé thấy nhiều nên cũng thành quen.
Vị khách thứ hai mua nhiều ghẹ, xem là vì ăn ghẹ nên mới tới đây.
Vị khách thứ ba cầm túi đựng món kho đặt , qua một bên, cũng mở , mà chằm chằm Diệp Gia: "Cậu là Gia Gia ?”
Diệp Gia sửng sốt một hồi, hình dáng đối phương, quen mắt. Diệp Gia với đối phương: "Tớ đang bận một chút. "
Đối phương gật đầu: "Được, tớ qua bên chờ, khi nào việc xong tiếp. "
Rất nhiều thực khách khi mua món kho đều sẽ lựa chọn nán cửa hàng, bên bàn tròn nghỉ chân một lát, hoặc là ăn món kho ngay tại quán...
Giữa tháng chín, bên ngoài vẫn nóng hầm hập, gió từ máy điều hòa khí trong tiệm vô cùng dễ chịu, thế nên sẵn sàng ở cửa hàng lâu hơn.
Cô đặt bọc thực phẩm lên bàn tròn, xuống, yên tĩnh chờ đợi, tâm trí bay bổng theo những suy nghĩ.
Bỗng một cô gái xuống bên cạnh, mở hộp đóng gói , cầm con ghẹ lên húp một ngụm nước sốt, tiếng c.ắ.n vỏ vang lên răng rắc.
Cô lột vỏ ghẹ , khều thịt bên trong, thấm đẫm dầu ớt, đó bỏ trong mồm: "Shhh, cay quá."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-312.html.]
Mùi thơm cay nồng từ hộp đồ ăn của bên cạnh sát hòa lẫn với âm thanh rắc rắc khiến Tiêu Vân mà thèm nhỏ dãi.
Cô gái ăn hết một con ghẹ, cầm con vẹm kho cay lên, húp trọn thịt vẹm, trông thật ngon lành.
Tiêu Vân chút hối hận, sớm cô nên mua thêm mấy con ghẹ với vẹm. Bây giờ xếp hàng thì...
Hàng kéo dài từ trong tiệm đến lán dựng ngoài tiệm. Tiêu Vân vô thức cau mày, đông như , lúc tới cô còn món kho . Thôi, vẫn nên từ bỏ thôi!
Nhẫn nhịn một hồi, cuối cùng Diệp Gia cũng kết thúc công việc buổi sáng, chuẩn tan ca.
Trong tiệm chỉ còn lưa thưa vài khách, Diệp Gia về phía cô : "Tiêu Vân, lâu gặp."
Tiêu Vân dậy: "Gia Gia, ở đây thế? Vừa nãy tớ suýt chút nữa nhận đấy!”
Cô bạn cùng phòng giới thiệu món kho ở quán ngon tuyệt, nên tìm đến mua. Ai ngờ vô tình gặp bạn lâu gặp.
Diệp Gia thở dài: "Thôi bây giờ cứ về thẳng ký túc xá , chúng chuyện..."
Vừa rời khỏi tiệm Bánh Cuộn Trái Cây Nhan Ký, Thẩm Viên liền thì thầm với Thẩm Mộc: "Chuyện nhà cửa của sắp xếp thỏa hết chứ? Anh định bao giờ mở tiệc tân gia đây? Mời vài bạn thiết, đặc biệt là mấy bạn mới quen, qua ' ấm nhà', cho một chút!"
Thẩm Mộc vẫn giữ im lặng.
Nhan Yên khóa cửa cẩn thận, đó sang chào tạm biệt hai họ.
Cô bộ vest tây chỉnh tề đang mặc. Trong tiệm máy lạnh nên chắc cảm thấy gì, nhưng ngoài đường lúc , đều mặc áo ngắn tay quần đùi mát mẻ, chỉ mỗi là vest giày da lịch lãm, khiến đường đều ngoái .
Nhan Yên hỏi: “Anh nóng ?”
Thẩm Mộc đáp: "Vẫn ."
Nhan Yên đột ngột tiến gần hơn, hạ giọng đề nghị: " thấy mồ hôi nhiều lắm kìa. Hay cởi áo khoác , nóng quá coi chừng cảm đấy."
Khuôn mặt Nhan Yên đột ngột đến gần như khiến Thẩm Mộc nín thở, nhịp tim chậm , suýt chút nữa là quên mất cách hít thở.