Khoảng thời gian chờ đợi quả thực vô cùng giày vò.
Để phân tán sự chú ý, Nhan Yên phòng bếp lấy cây lau nhà, lau mấy dấu chân cô giẫm sàn.
Lúc lau sàn, cô cẩn thận đụng trúng một . Nhan Yên vội vàng : "Ngại quá."
Sau lưng truyền đến giọng trầm ấm, dịu dàng: “ .” Nhan Yên , mỉm : "Anh đến ."
Thẩm Mộc đặt hộp cơm tay cô, đó cầm lấy cây lau nhà từ tay Nhan Yên. Thấy bắt đầu lau sàn, Nhan Yên vội ngăn : "Cảm ơn , cần ."
Thẩm Mộc vẫn kiên trì: "Không cô chúng là bạn bè ? hiểu ý mà."
"Hả?" Nhan Yên ngây vài giây. Cô thầm nghĩ, cô sợ lau, hóa phiền khác .
Cô ôm hộp cơm, ngạc nhiên động tác lau sàn lưu loát của , trông hề ngượng tay chút nào, chắc hẳn là việc nhà.
Vừa nấu ăn, giỏi việc nhà... Nhan Yên bất chợt nhận , thực chất vẫn luôn trai.
Anh sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng. Hôm nay mặc đồ hề khoa trương, chỉ là chiếc áo sơ mi trắng đơn giản, nhưng trông sạch sẽ và sáng sủa đến lạ.
Nếu vì ấn tượng đầu tiên mấy ở Giang Lăng, lẽ cô thốt lên cảm thán vẻ ngoài của .
"Nhan Yên, thể gọi cô là Yên Yên ?”
Chẳng từ lúc nào, Thẩm Mộc ngay mặt cô. Thấy Nhan Yên còn đang ngẩn ngơ, chớp đôi mắt đen nhánh, ánh mắt long lanh cô đầy mong chờ.
Nhan Yên giật tỉnh táo: "Được, chứ!"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Thẩm Mộc cô chằm chằm, nụ nhẹ nhàng: "Yên Yên, nãy cô đang suy nghĩ điều gì ?"
Nhan Yên đáp nhanh: " đang nghĩ trưa mai ăn gì, tối nay ăn gì."
Thẩm Mộc tủm tỉm: "Yên Yên, cô mau mở xem ."
Nhan Yên mở hộp cơm , bên trong là một món ăn màu vàng cam bắt mắt.
Cô kinh ngạc: "Bánh bí đỏ! Món ở ngoài khó mua lắm, ăn lúc mới chiên xong."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-314.html.]
Thẩm Mộc: "Vậy cô mau nếm thử xem, giống hương vị cô mua ở bên ngoài ?"
Nhan Yên cầm lấy một chiếc bánh bí đỏ.
Bánh bí đỏ chính gốc thường nhân bí đỏ ở giữa, dùng loại bánh quy sữa bò mua ở siêu thị, bên phủ một lớp mè trắng, đó thả chảo dầu chiên đến khi vàng giòn.
Chiếc bánh bí đỏ tay vẫn còn nóng hôi hổi.
Lớp vỏ bích quy sữa bò chiên vàng ươm, giòn rụm. Hương sữa bò và bột mì thơm lừng lan tỏa khắp khoang miệng. Điều kỳ diệu nhất là, nhân bí đỏ bên trong vẫn giữ độ mềm mịn, ngọt thanh.
Nhan Yên kinh ngạc kêu lên: "Bánh bí đỏ của thể kéo sợi !"
Thẩm Mộc: "Thích ?"
"Thích." Nhan Yên gật đầu, lẩm bẩm: "Ở bên ngoài mua bánh bí đỏ mới chiên thực sự là thể gặp nhưng thể cầu. Trước từng ăn thử loại bánh bí đỏ kéo sợi , nhớ mãi quên, đáng tiếc cũng tìm hương vị . Thẩm Mộc, thật khéo tay."
Cô : " thật sự dùng dây thừng trói ! Cứ như , ngày nào cũng thể nấu đồ ăn ngon cho !"
Thẩm Mộc mấp máy môi, vẻ mặt chút ngại ngùng, khẽ cúi đầu xuống.
(Thịt gà ngoài giòn trong mềm, thơm thơm cay cay)
"Yên Yên, mới chuyển nhà gần đây. Ngày mai mời vài bạn về nhà tổ chức tiệc tân gia, cho nhà cửa thêm . Em gái Thẩm Viên cũng mặt, cô sẽ đến chứ?"
Đối diện với ánh mắt mong chờ của Thẩm Mộc, Nhan Yên nghĩ lẽ quen nhiều ở đây, bèn gật đầu: "Được!"
Lông mi Thẩm Mộc khẽ rung: "Vậy cứ quyết định như thế nhé."
Nhan Yên ừm một tiếng, cúi đầu cầm thêm một miếng bánh bí đỏ nữa. Bánh ngọt mềm xốp, c.ắ.n là tan ngay.
Trong nhân bí đỏ trộn lẫn bột gạo nếp, nóng hầm hập, thể kéo sợi bí đỏ thật dài, ngọt như mật.
Cô tiếc nuối, ăn lúc nhân bí đỏ còn nóng hôi hổi mới là ngon nhất.
Bánh bí đỏ nguội sẽ mất độ giòn, nhân cũng còn kéo sợi nữa. Đáng tiếc là cô thể mang về nhà cho ba nếm thử, đành ăn sạch sẽ hết chỗ thôi.