Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 319

Cập nhật lúc: 2025-11-15 13:13:07
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không cần ." Thẩm Viên lập tức từ chối, nhưng ngay giây , giọng cô reo lên sung sướng: "Hì hì, tìm thấy !"

Thẩm Viên lấy một bức tranh bọc kỹ từ ngăn tủ. Thấy cô nàng tỏ vẻ thần bí, Nhan Yên tò mò bước tới. lúc đó, một cánh tay nhanh hơn Nhan Yên một bước, chắn mặt cô, giật phăng khung ảnh lồng kính khỏi tay Thẩm Viên.

Thẩm Mộc khẽ nhíu mày: "Không chạm đồ của ."

Chỉ thiếu chút nữa thôi! Thẩm Viên tức giận nghiến răng ken két: "Anh hẹp hòi quá! Xem một chút thì ?" Cô nàng nhón chân lên, nhưng Thẩm Mộc vốn cao gầy, đôi chân dài miên man, cố tình giơ khung ảnh lên cao tít, khiến Thẩm Viên tài nào với tới.

Nhan Yên khó hiểu: "Viên Viên, cho xem thì thôi, tớ thấy những bức tranh khác cũng ."

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Thẩm Viên thở phì phì.

Thẩm Mộc thấy Nhan Yên chằm chằm một bức tranh miêu tả cảnh biển, liền hỏi cô: "Thích ?"

Nhan Yên gật đầu: "Thích, từng biển, vẫn luôn ngắm biển."

Thẩm Mộc: " tặng cho cô!"

Nhan Yên trợn tròn mắt, thứ quá quý giá . Cô khoát tay: "Không, cần."

Bảo một kẻ tham tiền như cô từ chối một món quà quý giá như , cảm giác quả thực là đau đứt ruột. Nhan Yên cố gắng chịu đựng cơn đau lòng, dùng điện thoại chụp vài bức tranh cô thích, xem như giữ để tự thưởng thức.

Lúc rời khỏi phòng vẽ tranh, thì thấy Úc Nam Tri và Khâu Khả đang phòng khách.

Nhan Yên bầu trời âm u ngoài cửa sổ, gần chín giờ tối.

: "Thời gian còn sớm, lát nữa sợ kịp chuyến xe cuối, về đây."

Đám Thẩm Viên cũng về ký túc xá, Thẩm Mộc đưa bọn họ xuống lầu.

Trong thang máy, Nhan Yên nhận Thẩm Mộc vẫn mặc chiếc sơ mi trắng đó, nhưng chiếc quần be bằng quần đen. Nghĩ kỹ , cô mới hiểu vì lúc nãy nép góc, hai chân khép một cách gượng gạo như .

C.h.ế.t tiệt, cô càng hơn!

c.ắ.n môi thật chặt mới nhịn cơn . Đối diện với đôi mắt đen láy, sáng quắc của Thẩm Mộc, Nhan Yên thầm kêu khổ.

Xong đời .

Liệu cảm thấy cô đang kỳ quặc ... nếu quần, cô chẳng chằm chằm chỗ đó của mãi thế !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-319.html.]

Nhan Yên vẫy tay tạm biệt đám Thẩm Viên, bộ đến bến xe buýt gần đấy.

Phía bỗng xuất hiện tiếng bước chân đuổi theo, giọng Thẩm Mộc vang lên: " tiễn cô về!"

Nhan Yên đầu: "Không cần, phiền quá. Phía chính là bến xe, qua mấy bến là đến nhà . "

Thẩm Mộc kiên trì: "Trời cũng tối , đường an , đưa cô đến cổng khu dân cư, thấy cô về nhà mới thể an tâm."

Nhan Yên hỏi: "Sao tiễn mấy Thẩm Viên?"

Thẩm Mộc đáp: "Mấy em ba , cô một một , Viên Viên cũng yên lòng."

Nhan Yên "" một tiếng, thì là vì Thẩm Viên!

Lại , Thẩm Viên vẫn luôn trượng nghĩa với bạn bè.

Khoảng thời gian , xe buýt ít hành khách.

Nhan Yên ở chỗ gần cửa sổ, Thẩm Mộc bên cạnh cô.

Lưng thẳng tắp, dái tai nóng hổi, chân tay luống cuống.

Sóng vai bên thích, vì cách quá gần, thậm chí dám nghiêng đầu cô.

Anh sợ giấu tình cảm trong mắt, cũng sợ Nhan Yên thích , khi tâm ý của , cô sẽ xa lánh .

Suốt cả đoạn đường, hai đều chuyện. Thẩm Mộc đưa cô đến tận cổng khu dân cư. Nhan Yên cảm ơn .

Có một "vệ sĩ" tận tâm hộ tống về nhà an như thế , cảm giác thật sự tuyệt.

Thẩm Mộc gật đầu với cô: "Chờ cô lên lầu, sẽ ."

Anh dõi mắt bóng lưng Nhan Yên, lúc cô qua chỗ ngoặt còn thấy bóng dáng cô nữa, Thẩm Mộc mới trở về.

Khi xe buýt về nhà, bỗng nhận tin nhắn của Nhan Yên.

, cô về đến nhà .

Rõ ràng chỉ mấy chữ đơn giản, Thẩm Mộc chăm chú lâu.

 

Loading...