Mua quần áo đắt tiền, chỉ cần cẩn thận dính một vết bẩn nhỏ thôi cũng thấy xót ruột, chịu nổi cơ chứ.
Cuối tháng chín, thời tiết dần trở nên mát mẻ.
Buổi tối ngủ cần mở điều hòa, ngoài cửa sổ gió tự nhiên thổi tới, lạnh phơ phất, dễ chịu thoải mái.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Khi Nhan Yên còn đang say giấc nồng, đột nhiên tiếng chuông đồng hồ báo thức vang lên khiến cô bừng tỉnh. Nhan Yên vặn eo bẻ cổ thức dậy, đẩy cửa trong sự kinh ngạc khiếp sợ của Hoàng Tú Lan: "Trời sắp mưa to , hôm nay cần ai kêu mà dậy ?”
Nhan Yên ngáp một cái: “Con thỉnh thoảng chịu khó dậy sớm một chút, ?”
Hoàng Tú Lan : "Nhanh rửa mặt , chuẩn ăn sáng."
Cả nhà xuất phát rời , nửa đường ghé qua nhà ông bà ngoại, đón hai vợ chồng già, đó lái xe đến nơi cần đến.
Ở chỗ phía , Nhan Yên dựa lên bà ngoại, đ.á.n.h một giấc đến nhà bác cả, cuối cùng cũng ngủ đủ giấc.
Con ch.ó ngốc dài bóng cây tránh nắng, thấy Nhan Yên nhe răng gầm gừ.
Sợ nó ông bà ngoại giật , Nhan Yên bèn nhặt một cành cây bên cạnh lên. Con ch.ó ngốc sợ hãi kêu "éc éc", sủa lùi thẳng nhà.
Lần nào về cũng y như . Nhan Yên nhớ , cô từng tâm sự với một bạn mạng về nó, đó chẩn đoán rằng con ch.ó thiểu năng.
Cô luôn nghi ngờ rằng, đầu óc con ch.ó ngốc nhà bác cả thật sự phát triển đầy đủ.
Nghe thấy tiếng ch.ó sủa, bác gái cả lập tức nghênh đón: "Yên Yên đến ? Cả kỳ nghỉ hè thấy, nghỉ hè mà về đây chơi?"
Bác gái cả nhiệt tình lôi kéo tay cô, Nhan Yên đáp: “Cháu ngoài du lịch, với cũng bận rộn sửa chữa hàng quán ạ.”
Cô hít hà, : "Bác gái cả, nhà bác nấu gì thế, mùi ngọt và thơm quá ?"
Bác gái cả : "Đào một gùi khoai lang, đang luộc trong nồi đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-330.html.]
Nhan Yên: “Khoai lang ? Còn bao lâu nữa thì chín ạ?”
"Cháu ăn hả?" Bác gái cả ngạc nhiên, mỉm : "Muốn ăn thì chờ lát nữa nhé, sắp chín , bác chọn cho cháu mấy trái ngon."
Buổi sáng, khắp thôn vang lên tiếng máy thu hoạch chạy ầm ầm.
Không gian ngập đầy bụi và tro từ vụ gặt lúa, cả khuôn mặt như phủ một lớp bụi mịn màng. Hai ngày gấp gáp thu hoạch khiến khí quả thực trong lành cho lắm.
Ruộng lúa nhà bác cả nhiều, vị trí khá chếch, đến tận buổi chiều mới bắt đầu thu hoạch.
Nhan Quốc Hoa dẫn cha vợ ngắm cánh đồng lúa, Nhan Yên cũng theo.
Phóng tầm mắt xa, mắt là biển lúa vàng óng ả, từng đợt sóng lúa nối tiếp lay động theo làn gió, tạo nên một khung cảnh hùng vĩ.
Ngắm biển lúa óng ánh, Nhan Yên chợt nhớ đến khu thôn núi nào đó cô từng ghé qua, nơi cũng vẻ mộc mạc và đáng yêu tương tự.
Hương thơm của lúa, tiếng chim kêu quác quác, con đường núi lắc lư — tất cả những âm thanh và hình ảnh đó vẫn còn văng vẳng bên tai, thế mà cũng trôi qua mấy tháng . "Thời gian trôi qua thật nhanh. Lần đến, vẫn còn là vụ cấy mạ. Chớp mắt một cái, mạ trổ bông, trĩu hạt và vô cùng mắt." Ông ngoại vuốt ve bông lúa, thổi phù một , lộ những hạt thóc căng tròn trong lòng bàn tay.
Ông cụ cảm thán, bình tĩnh biển lúa, ghi nhớ trọn vẹn khung cảnh mùa màng bội thu mắt trong đầu.
Nhan Yên lấy điện thoại di động , lưu giữ khoảnh khắc tuyệt .
Đáng tiếc là cô thể chụp trọn vẹn cảnh sắc biển lúa vàng óng rung động lòng .
Nhan Yên dự định gửi ảnh cho Thẩm Mộc, cô ấn mở danh bạ, đó dừng . Cô rời khỏi giao diện nhắn tin và đăng bức ảnh lên vòng bạn bè.
Lúc về, bác gái cả đưa hai giỏ khoai lang luộc cho Nhan Yên, dặn dò cô: "Khoai lang rửa vài , nhưng sợ vẫn còn lẫn cát mịn. Cháu nhớ gọt vỏ kỹ hãy ăn nhé."
Nhan Yên gật đầu, lột vỏ khoai lang ném trong thùng rác.