Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 331

Cập nhật lúc: 2025-11-15 13:13:20
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vỏ khoai lang cô ném thùng rác ngay lập tức con ch.ó ngốc lao tới xử lý sạch sẽ.

Mắt Nhan Yên lóe sáng.

Hì, lãng phí, thật quá.

Cô lột bộ vỏ khoai lang còn ném cho con ch.ó ngốc.

Khoai lang nhà trồng ở thôn khác với loại khoai lang đỏ khoai lang tím bán ngoài chợ, phần thịt của nó màu vàng nhạt như vỏ quýt.

Khoai lang đỏ và khoai lang tím hàm lượng nước khá cao, ngọt ngào và mềm dẻo.

Vào mùa đông lạnh giá, phần lớn các xe bán bên đường đều là khoai lang đỏ và khoai lang tím nướng, phần thịt xốp mịn, ngọt như mật.

Nướng lâu thêm một chút là ngay khoai mật tuyệt hảo.

Còn loại khoai lang trắng trong thôn là loại thường, củ khoai màu trắng, xốp bột, khá giống khoai tây.

Cắn một cái, vị khá ngọt, nét giống hạt dẻ.

Đã lâu Nhan Yên ăn khoai lang trắng như thế , củ khoai dẻo quẹo, ăn cảm giác bột, tuy nó ngon hơn khoai tây nhiều, và cũng ngọt.

Chỉ một điểm , chính là quá khô và dễ mắc nghẹn.

Nhan Yên nghẹn đến mức trợn trắng mắt, đ.ấ.m thình thịch ngực, suýt chút nữa là tắt thở vì củ khoai lang.

Bà ngoại qua: “Khoai lang ngon con?”

Nhan Yên gật đầu: "Ngon ạ, chỉ là khô thôi. Bà ăn , cháu còn nửa củ nè."

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Bà cụ đang định duỗi tay nhận, thì trông thấy bác gái cả cầm một thùng gỗ lớn tới, tò mò hỏi: "Làm cái gì ?"

Bác gái cả mở nắp thùng khoai lang luộc, cầm vá múc một củ khoai lang lên, lời ít mà ý nhiều : "Cho heo ăn.”

Nhan Yên: "Hả?!"

khoai lang quen thuộc trong thùng gỗ, ngó ngó nửa củ khoai lang đang cầm tay. Cô hỏi bà ngoại: "Bà còn ăn ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-331.html.]

Bà cụ do dự một lát: "Thôi, lẽ cháu nên tự ăn hết thì hơn!”

Nhan Yên cảm thấy gì to tát.

Heo ăn thì , cũng rửa sạch sẽ?

Bọn họ ở thành phố còn thường xuyên mua khoai lang ăn kìa, mấy chục nghìn một cân, đắt c.h.ế.t, ngay cả phần đ.í.t nhọn cũng nỡ vứt bỏ.

Thế nhưng, đồng ruộng của nhà nào trong thôn cũng đào một đống khoai lang, ai cả, bán cũng hết mà ăn cũng nổi, thế nên đều đem cho heo, gà, vịt ăn.

Nhan Yên cầm nửa củ khoai lang, gặm theo bác gái cả đến chuồng heo để xem bầy heo ăn.

Bầy heo bên trong rào chắn ngửi thấy mùi đồ ăn thơm ngon lập tức vui vẻ duỗi móng chạy tới.

Nhan Yên tò mò: “Sao cho chúng ăn sống luôn mà luộc chín nữa? Như phiền phức ?"

Bác gái cả : "Khoai lang sống đủ no, cho tiêu hóa, hình như còn vi khuẩn nữa. Luộc chín sẽ hơn. Bác cũng nữa, đây đều là kinh nghiệm chăn nuôi của trong thôn."

Nhan Yên lắng câu chuyện say sưa ngon lành. Thịt gà nấu cực kỳ mềm, răng xé, miếng thịt lập tức tách khỏi xương, thôi cũng thấy thèm.

Mùi chuồng heo xộc lên mũi, nồng nặc đến mức Nhan Yên nhăn mặt.

Trong tay vẫn còn nửa củ khoai lang, nhưng Nhan Yên thật sự thể nuốt trôi nữa. Cô bèn ném trong máng, tự nhủ cố gắng lãng phí lương thực.

Trên bàn cơm trưa, bác cả Nhan Quốc Đống và bác gái đang bàn bạc việc trong nhà nuôi quá nhiều gà trống. Một tháng nhà chỉ ăn một con gà, còn dư tới mấy chục con, định mang lên thị trấn bán.

Nhan Yên đang cúi đầu múc cơm, bèn : "Hai bác thể bán gà trống theo giá thị trường cho cháu!"

Bác cả Nhan Quốc Đống qua: “Trong nhà còn hơn hai mươi con gà trống, cháu mua nhiều gì?"

"Có thể gà kho, hoặc là lẩu gà." Nhan Yên nhớ đến món gà kho mà chị dâu Tống Cẩm từng gửi đến, gà kho nồng đậm mùi thịt và mùi thuốc, khiến lưu luyến quên.

Các món chế biến từ gà trong tiệm của cô khá ít, chủ yếu là chân gà chiên giòn và chân gà ngâm chanh ớt chua cay.

Gần đây thời tiết chuyển lạnh, lượng tiêu thụ của chân gà ngâm chanh ớt chua cay lớn bằng lúc , cô dự định tạm thời ngưng bán món .

Nhan Quốc Đống trầm ngâm : "Cứ để bác giữ , cháu mang về mấy con bán thử xem . Nếu bán , bác sẽ giao phần còn cho cháu, bác cũng đỡ lên thị trấn một chuyến."

 

Loading...