Một đứa trẻ cầm cây kem ốc quế, vẻ mặt đắc ý khoe khoang với đám bạn: "Bác hai mua cho tớ đó! Vì tớ hái lạc giúp bác, bác còn cho tớ mười mấy đồng nữa cơ."
Nhìn bé l.i.ế.m kem, mấy đứa trẻ khác đều nhao nhao nuốt nước miếng thèm thuồng.
Cảnh tượng mắt dường như gặp ở . Nhan Yên chợt nhớ , cô cũng một bác hai.
Hồi bé, cứ mỗi mùa hè, bác hai đều mua kem ốc quế cho cô. Chiếc bánh ốc quế thơm giòn bọc lấy lớp chocolate đậm đà, kem bên trong béo ngậy mùi sữa. Năm hào một cây kem to, hồi đó ai mà ăn một cây kem ốc quế là thành đối tượng cả đám bạn trong thôn hâm mộ .
Kem ốc quế từng vang bóng một thời, giờ khó mà tìm thị trường, thật hoài niệm hương vị tuổi thơ. Đáng tiếc, bác hai luôn mua kem ốc quế cho cô, còn thấy nữa.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Hình như vì một chuyện gì đó, bác hai cắt đứt quan hệ với trong nhà, nhiều năm về thăm. Trước Nhan Yên từng hỏi về bác hai, nhưng nào cũng Nhan Quốc Hoa dọa sợ bằng sắc mặt khó coi. Giống như bác hai là một vết nhơ, là nỗi nhục của gia đình .
Nhan Yên mấy đứa nhóc ăn kem mà thấy thèm quá, cô bèn nhà lục lọi trong tủ lạnh. Sau khi lấy một cây kem, cô trở bóng cây.
Cô c.ắ.n một miếng nhỏ, vị kem tan chảy ngay trong miệng. Mùi sữa nồng đậm trượt xuống cổ họng, lan tỏa lạnh trong lồng ngực, cực kỳ giải nhiệt.
Nhan Yên ăn đến miếng kem cuối cùng, bèn tiện tay ném que kem cho chú ch.ó ngốc đang chân. Chú ch.ó thè lưỡi, cuốn lấy que kem miệng, ngấu nghiến như thể nhịn đói từ lâu.
Bị vị ngọt quyến rũ, nó lè lưỡi l.i.ế.m sạch que kem đến mức trơ cả que tre , nước miếng dính đầy cả lên ngón tay Nhan Yên. Nhìn ngón tay dính nước dãi của chú chó, Nhan Yên nhăn mặt tỏ vẻ ghét bỏ, đành rửa tay vòi nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-336.html.]
Rất nhanh đó, những lớn lái chiếc xe điện ba bánh cũng kết thúc ba lượt vận chuyển đậu phộng, rốt cuộc cũng thành công việc.
Cả gia đình đều tập trung thu hoạch đậu phộng. Đây là cảnh tượng phổ biến thể thấy ở hầu khắp các gia đình trong thôn. Sau khi xong bài tập, lũ trẻ trong nhà cũng ngoan ngoãn đồng giúp đỡ lớn thu hoạch.
Hàng xóm láng giềng cũng đang chuyển đậu phộng về nhà họ. Khi thấy bác cả và bác gái cả của Nhan Yên trở về, mang theo mấy củ khoai lang mới đào từ ruộng, lũ trẻ nhà bên cũng xúm . Bác gái cả hôm qua biếu nhà họ một quả dưa hấu, nên giờ đây, ánh mắt của những hàng xóm ngóng trông những củ khoai lang đó.
Vài quây quần , bóc đậu phộng trò chuyện rôm rả, chỉ trong vài tiếng đồng hồ xử lý xong cả một xe.
Bác gái cả cảm thán: "Nhà đông thì náo nhiệt vô cùng. Cả xe đậu phộng thế , nếu chỉ hai vợ chồng , chắc bóc cả ngày trời. Giờ bảy chúng , thoáng cái là xong."
Bà ngoại xen : “Nhà đông vui, ở thôn quê dễ chịu thật. Không khí trong lành, ăn những món cây nhà lá vườn giản dị, hàng xóm thì thường xuyên qua với . Khác hẳn ở thành phố, ai cũng đóng cửa việc riêng, tình cảm cũng vì thế mà dần lạnh nhạt.”
Ông ngoại bóc một hạt đậu phộng, bỏ miệng nhai, khen: "Rất bùi, khá ngon đấy chứ."
Nhan Yên tò mò sang. Thấy ông ngoại đưa đậu phộng trong tay qua, cô cầm lấy nếm thử, chép miệng: "Hơi ẩm ẩm, cảm giác giống như đang ăn hạt hướng dương."
Bác gái cả bếp lấy một cái thau inox, đổ đậu phộng đầy thau và bảo: "Đậu phộng luộc sẽ ngon hơn nhiều. Thêm chút muối và hoa hồi , mùi thơm sẽ ngào ngạt hơn nữa."
Nhan Yên miêu tả mà nuốt nước miếng ừng ực. Cô từng ăn đậu phộng rang tỏi ớt, nhưng bao giờ nếm thử đậu phộng luộc!