Đến bến xe buýt tiếp theo, hai vòng qua ngã tư, cổng khu dân cư.
Nhan Yên vô cùng vui vẻ: "Em đến nhà , cảm ơn tiễn em về."
Thẩm Mộc ấm áp: "Nên mà, Yên Yên, đừng khách sáo với ."
Hai rõ ràng hết lời , cứ như sững sờ đối phương.
"Yên Yên ." Một giọng quen thuộc vang lên phá vỡ gian yên tĩnh.
Nhan Yên ngước , đây là dì Vương hàng xóm .
Vương Lệ Phân, nổi tiếng lanh mồm lanh miệng trong khu dân cư. Nếu bà chuyện, ngày mai tất cả trong khu đều sẽ chuyện cô bạn trai, và tin tức đó chắc chắn sẽ truyền đến tai hai vị đồng chí Hoàng Tú Lan và Nhan Quốc Hoa.
Trong nháy mắt, Vương Lệ Phân đến mặt hai , bà đ.á.n.h giá Thẩm Mộc từ xuống : "Ôi, trai tuấn tú thật đấy, Yên Yên, đây là ai ?"
Trong cơn bí bách, Nhan Yên buột miệng dối: "Dạ, cháu nữa, là một qua đường, tìm cháu hỏi đường thôi ạ."
Nói , cô nháy mắt với Thẩm Mộc. Thẩm Mộc tủi cô một cái, nhưng vẫn hợp tác : "Cảm ơn cô, đường ."
Nói xong, xách hai cái bánh bao về hướng bến xe buýt.
Nhan Yên chào dì Vương một tiếng, Vương Lệ Phân ngừng cảm thán trai nãy thật trai, còn hỏi Nhan Yên xin phương thức liên lạc của . Bà còn chê cô là đồ "đầu gỗ", đầu óc chậm chạp, thêm rằng bây giờ trai hiếm, gặp thì chủ động tấn công.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Đầu gỗ" Nhan Yên những lời truyền dạy kinh nghiệm của Vương Lệ Phân, cúi đầu soạn tin nhắn cho nào đó.
Nhan Yên: [ Vừa nãy tình thế cấp bách nên em , tức giận ?]
Trong nháy mắt, đến lầu ba, Nhan Yên vội chào tạm biệt Vương Lệ Phân: "Dì ơi, cháu đến nhà ạ."
Cô móc chìa khoá mở cửa, thấy điện thoại tiếng tin nhắn gửi đến.
Thẩm Mộc: [ Không giận, em thế hẳn là lý do. Anh lên xe , khi nào về đến nhà sẽ nhắn tin cho em, đừng bận tâm chuyện nữa nhé.]
Ngoan quá, thật hiểu chuyện!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-350.html.]
Lại thích nhiều hơn một chút .
Sau khi xong tin nhắn, Nhan Yên dép, cầm cái bánh bao còn chạy phòng bếp: "Ba, đường về đây con đói quá, nên mua bánh bao ăn, còn thừa một cái, chúng chiên lên ."
Hoàng Tú Lan đang lặt rau, mở miệng oán trách: "Đến giờ cơm còn ăn bánh bao chiên, con thật sự là chướng ngại vật con đường giảm cân giữ dáng của ."
Ngoài miệng thì bà oán trách, nhưng lúc bưng đĩa bánh bao chiên giòn , Hoàng Tú Lan ăn còn nhiều hơn khác.
Trên bàn cơm, Nhan Yên vờ như lơ đãng : "Mẹ, ngày mai ăn cơm tối xong, con ngoài xem phim với bạn nhé, chín giờ rưỡi tối nhất định con sẽ về nhà."
Hoàng Tú Lan và Nhan Quốc Hoa liếc , cả hai đều ngầm hiểu rõ.
Hoàng Tú Lan : "Được, nhớ về nhà đúng giờ. "
Nhan Yên tưởng bọn họ sẽ lôi kéo hỏi han nọ, kết quả đồng ý dễ dàng như ?
Sau bữa ăn, Nhan Yên nhà bếp rửa chén.
Trong phòng khách, Hoàng Tú Lan kéo Nhan Quốc Hoa qua nhỏ: "Anh xem con vịt ngốc đó, nó nghề gì ?"
Nhan Quốc Hoa đáp: "Không . Chắc chắn là công việc gì định , nếu thì nào thời gian rảnh rỗi, ngày nào cũng chạy đến tiệm Yên Yên?"
Hoàng Tú Lan cau mày: “Không công việc là . Đàn ông vẫn gầy dựng sự nghiệp, thể nuôi sống gia đình, còn việc nhà, nấu cơm, bình tĩnh trong tình huống, là độc lập thì mới lọt mắt ."
Bà thêm: "Chẳng qua tin ánh mắt của Yên Yên, nếu quá kém cỏi, con bé nhất định sẽ chướng mắt."
Về điều , Nhan Quốc Hoa ngược đồng ý.
Lúc con gái còn học đại học, cũng ít theo đuổi, nhưng cô vẫn trúng ai.
Chỉ xem trọng con vịt ngốc đó, lẽ chỗ nào đó hơn chăng!
Nhan Quốc Hoa thêm: "Những ưu điểm khác của con vịt ngốc thì , nhưng nó trai, dáng cao ráo ngất trời."