Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 354

Cập nhật lúc: 2025-11-16 12:27:51
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Diệp Gia đến cửa hàng, cô bé trông thấy Nhan Yên gật đầu với , cô bé bèn mỉm đáp , đằng là Tiêu Vân.

Diệp Gia bếp đồng phục, thấy sắp đến giờ mở cửa liền bước ngoài bắt đầu công việc đóng gói cho các thực khách.

" một ký Lẩu Gà..."

" cũng mua Lẩu Gà..."

Những xếp hàng đầu đều là dân cư quanh đây. Lữ Nghiên ở phía thấy , tò mò hỏi: "Trông cũng bình thường thôi, mà tranh mua dữ ?"

Bà nội Điềm Điềm mua một ký Lẩu Gà, đang định xem mấy quả đào mật, vặn ngang qua thấy câu , bèn : "Ngon lắm cháu ơi! Toàn gà thả vườn đấy. Trông bắt mắt thật, nhưng mua về nhà hâm ăn thì tuyệt cú mèo! Nước lẩu thơm lừng, còn đậu hũ ki bên trong thì tươi ngon khỏi bàn. Dùng nước lẩu nấu mì cũng ngon lắm, cháu gái nhà thích ăn gà vô cùng, mà món lẩu gà quá cay, chan tô mì là nó ăn thêm nửa chén nữa cơ đấy."

Nghe bà cụ miêu tả tỉ mỉ một hồi, Lữ Nghiên thấy bụng cồn cào, cô liên tục nuốt nước miếng vì thèm.

Lữ Nghiên cực kỳ thích các món ăn kèm như mì cơm chan nước lẩu, nhưng ký túc xá của cô cho phép dùng nồi điện, thể hâm nóng thức ăn! Chưa kịp đến lượt , Lữ Nghiên Diệp Gia lớn tiếng nhắc nhở: "Lẩu gà hôm nay bán hết , xin quý khách nào mua lẩu gà cần xếp hàng nữa ạ."

Một vị khách phía kêu lên đầy thất vọng: "Thật ? Sao nhanh hết chứ! lái xe cả tiếng đồng hồ cố ý đến mua đây ."

Một khác tiếp lời: " cũng thế! Lần ăn lẩu gà quán ở nhà bà con, nước lẩu thơm ngất ngây, gà thả vườn ngon tuyệt cú mèo, ăn một là nghiện luôn. cũng lái xe hơn nửa tiếng mới tới đó."

Nghe xong đoạn đối thoại, Lữ Nghiên càng thêm thèm thuồng.

Thẩm Viên và Khâu Khả đến, các cô cũng đang tò mò về món lẩu gà . Thoạt thì nó bình thường, khi còn thơm bằng các món kho khác, nhưng chắc chắn ẩn chứa điều kỳ diệu nào đó, nếu mà nó nhiều tranh giành đến mức chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-354.html.]

Thấy Nhan Yên đang bên bàn tròn, Thẩm Viên tới cạnh cô: "Chị chủ Nhan, chị đến việc ăn lẩu gà ngay tại cửa hàng, thấy triển khai ạ?"

Nhan Yên suýt quên mất chuyện : " tìm hiểu mạng . Sử dụng hộp nhựa và hộp cơm để đựng lẩu mang thì đảm bảo an thực phẩm. Nếu mở dịch vụ ăn lẩu tại chỗ, thủ tục và chờ cấp phép, mất hai tuần. Chắc đợi thêm mười ngày nữa là xong thôi."

Mười ngày nữa? Thẩm Viên cảm thấy mỗi ngày trôi qua dài như một năm: "Vâng, ạ." Cô ngại dẫn bạn bè đến nhà hai để nấu lẩu, một cô thì , nhưng kéo cả một đám đến thì thật tiện chút nào!

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Lữ Nghiên cuộc thảo luận bên cạnh, cũng xán góp lời: "Thật hả chị? Vậy thể ăn lẩu ngay tại quán luôn ! Tuyệt quá, trường em cấm nấu nướng, ăn lẩu gà cũng chẳng . Mà quán chị thể bán nhiều suất lẩu gà hơn , em sợ tài nào giành nổi mấy bác, mấy dì ."

Nhan Yên gật đầu: "Sau nhất định sẽ nấu nhiều hơn."

Sau khi kết thúc buổi bán hàng, Nhan Yên hẹn Thẩm Mộc xem phim. Cô quyết định về nhà ăn tối mới đến gặp .

Trên bàn cơm, Nhan Quốc Hoa dùng giọng điệu hờn dỗi đến là lạ lùng: "Con cứ xem phim với bạn , cần bận tâm ba ở nhà cần bầu bạn ."

Ngay lập tức, Nhan Quốc Hoa ai đó đá một cái gầm bàn, khiến mặt mày ông méo xệch.

Nhan Yên nhiệt tình hỏi thăm: "Ba, ba ạ? Ba khó chịu chỗ nào ư? Nếu thì con với bạn, con nữa ."

Chưa kịp để Nhan Quốc Hoa mở lời, Hoàng Tú Lan lên tiếng: "Không con. Ba con bệnh cũ tái phát mà, gì đáng ngại. Con cứ yên tâm ngoài chơi, đừng bận tâm việc nhà."

Nhan Yên "A" một tiếng, cô cái vẻ mặt co rút của ba là "bệnh cũ" cơ chứ?

 

Loading...