Khi thấy hình ảnh đàn ông trung niên đang cãi chí chóe, hình tượng Bác Hai sụp đổ trong mắt Nhan Yên.
Sau Tết Trung thu là đến Quốc Khánh, kỳ nghỉ dài tám ngày.
Mấy thực khách trong nhóm đang thảo luận nên về nhà . Thực , dù nghỉ, cũng những học sinh gần nhà vẫn thường xuyên về nhà .
Thấy tất cả đều đang bàn bạc xem ngày nghỉ chơi, Nhan Yên cũng tiện thông báo lịch nghỉ của trong nhóm chat chung.
Buổi chiều khi kết thúc kinh doanh, Nhan Yên với Diệp Gia về việc tiệm nghỉ bán.
lúc, Diệp Gia cũng chuyện với Nhan Yên.
Gần đây một tập đoàn lớn liên hệ, sẵn lòng hỗ trợ cô bé vay học phí, thậm chí còn giúp cô bé liên hệ với một trường cấp ba. Hiện tại, Diệp Gia đang ráo riết ôn tập cho kỳ thi chuyển cấp...
Chỉ cần đạt đủ điểm, cô bé thể nhập học ngay.
Sau một năm hai công việc, Diệp Gia cũng tích cóp một khoản tiền kha khá, đủ để trang trải chi phí chữa bệnh cho nuôi.
Diệp Gia từng từ chối sự giúp đỡ của bạn bè và gia đình họ, sợ thể thoải mái đối đãi với họ. Giờ đây, một công ty lớn hỗ trợ vay vốn với lãi suất gần như bằng , khiến Diệp Gia vô cùng xúc động, nhưng đồng thời cũng băn khoăn, xoắn xuýt.
Cô chị chủ Nhan giúp đỡ nhiều, mà khi cuộc sống lên một chút vội nghỉ việc, vẻ chút nào!
Nhan Yên mừng rỡ cô bé: "Thật , thì quá tuyệt ! Em cứ tập trung học hành chăm chỉ. Sau cấp ba, đặc biệt là năm lớp 12, việc học sẽ nặng nề. Em nghỉ việc thì chị chỉ cần tuyển mới là xong thôi."
Diệp Gia trịnh trọng cúi đầu cảm ơn: "Em cảm ơn chị chủ. Em sẽ xin nghỉ kỳ nghỉ Quốc Khánh ạ."
Nhan Yên vỗ vai cô bé, khích lệ: "Ừm." Nói chuyện với Diệp Gia xong, Nhan Yên bảo cô bé về .
Diệp Gia đồng hồ, gần hai giờ chiều, đúng giờ tan ca của .
Cô bé nhắc nhở Nhan Yên: "Còn một thực khách nữa, vẫn tới lấy hàng?"
Nhan Yên: "Chị , em về nhà ăn cơm, ôn bài cho nhé."
Nhan Yên tiễn Diệp Gia xong, cô nán thêm một lúc.
Khách hàng đặt hôm nay đến muộn mười phút, khiến công việc trì hoãn, lỡ mất chuyến xe buýt vắng .
Cô đành bước lên chuyến xe buýt tiếp theo, đông nghẹt . Thấy xe còn chỗ , Nhan Yên thở dài, đến vị trí cửa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-370.html.]
Đứng thêm một lúc, hành khách từ bên ngoài chen chúc bước , Nhan Yên dồn trong góc, Thẩm Mộc nhẹ giọng hỏi: "Em ?"
Nhan Yên lắc đầu: "Không ."
Vừa dứt lời, âm thanh điện tử của xe buýt nhắc nhở hành khách nắm chắc lan can, xe bắt đầu chuyển bánh...
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nhan Yên quanh một vòng, thấy lan can để bám.
Ánh mắt cô dừng nơi ống tay áo sạch sẽ của Thẩm Mộc: "Em bám tay áo nhé?”
Thẩm Mộc ngẩn một chút, nhưng vẫn chậm rãi đưa tay qua.
Gần như ngay lập tức, Nhan Yên tóm lấy ống tay áo .
Chiếc xe chầm chậm chuyển bánh. Gò má Thẩm Mộc dần ửng đỏ, còn rực rỡ hơn cả vệt hoàng hôn đang nhuộm đỏ chân trời bên ngoài cửa sổ.
Anh thẳng tắp, cao lớn như cây Bạch Dương.
Nhan Yên mỉm trêu chọc, khiến bối rối mặt .
chỉ một lát , cô.
Ánh mắt nồng cháy như ngọn lửa đó khiến tim Nhan Yên bất ngờ đập nhanh thêm một nhịp.
Cảm giác thật khó tả.
Cô thầm nghĩ, nếu xe đông thế , lẽ cô nên tiết kiệm mà bắt taxi về thẳng nhà.
Khi xuống xe, gò má của cả hai đều nóng ran, đỏ bừng.
Thẩm Mộc tiễn cô đến cổng khu dân cư, chân vô thức đá viên đá lót đường: "Yên Yên, Trung Thu em dự định gì ?"
Nhan Yên đáp: "Em về nhà thôi. Bác Hai em về , cả nhà định ăn Tết đoàn viên."
Thẩm Mộc gật đầu: "Thế khi nào em về?"
Nhan Yên: "Chắc là hết Tết Trung Thu. Còn , về nhà ?”