Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 376

Cập nhật lúc: 2025-11-16 12:28:14
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhan Yên đ.á.n.h giá sắc mặt của Hoàng Tú Lan. Cô bình tĩnh, hề tỏ kinh ngạc.

Có lẽ Hoàng Tú Lan đoán dáng vẻ của Bác Hai ngần năm, nên mới thể giữ vẻ lạnh nhạt như .

Khi đó Nhan Yên còn nhỏ tuổi, quá nhiều ký ức về Bác Hai, chỉ mấy ký ức vụn vặt đều liên quan tới đồ ăn, như kem ốc quế, còn táo núi gì đó.

Đột nhiên thấy Bác Hai như thế, quả thực khiến cô vô cùng kinh ngạc.

Khi cô đang ngẩn , chiếc xe của bọn họ chậm rãi dừng . Con ch.ó ngốc uể oải ghé bên cánh cửa phơi nắng, thấy công việc đến, lập tức ngẩng đầu, phát huy bản lĩnh giữ nhà của .

nó cũng gì đó để xứng đáng với phần cơm xương thịt chứ.

Thấy con ch.ó phốc xông tới sủa bọn họ, Nhan Quốc Lương tưởng bọn cô lâu mới đến một , hỏi: "Lần đến là lúc nào?”

Nhan Quốc Hoa nghiêng mặt, chuyện với ông .

Ba lời nào, Nhan Yên đành trả lời: "Một tuần lễ ."

Nhan Quốc Lương "chậc chậc" hai tiếng: "Cháu bảo nó ngốc, bác còn tin, bây giờ bác tin ." Con ch.ó ngốc xông tới ngừng sủa inh ỏi, cực kỳ hung dữ.

Nhan Yên hề sợ chút nào, hoảng hốt cũng gấp gáp lấy một hộp sữa chua từ trong ba lô .

Nghe thấy tiếng "tách" mở nắp hộp sữa chua, con ch.ó ngốc lập tức ngưng sủa, lao tới ngoáy đuôi với Nhan Yên, đôi mắt ch.ó ánh lên đầy khát vọng.

Mặt con ch.ó lập tức lộ rõ vẻ nịnh nọt, van xin.

Nhan Quốc Lương: "..."

Có bóng từ trong nhà, Nhan Quốc Lương thấy rõ lắm.

Ông dụi dụi mắt, lên nữa, nọ tới mặt.

Trong giọng của lộ vẻ run ray, hỏi: "Chú là, Quốc Lương?"

Bác Cả lúc hiền hòa thế ư?

Trước trai mang vẻ mặt ôn hòa hiếm thấy, Nhan Quốc Lương ngẩn một lát, nghẹn ngào gọi: "Là em đây, cả."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-376.html.]

chỉ một giây , ông cảm thấy tai một bàn tay tóm chặt: "Ui da, đau! Đau quá! Có chuyện gì thì từ từ , mấy đứa cháu đang kìa, chừa cho em chút thể diện."

Nhan Yên lặng lẽ mặt , vờ như chẳng thấy gì.

Với Nhan Quốc Lương, Nhan Quốc Đống chính là hung thần mặt lạnh. khi chuyển ánh mắt sang Nhan Yên, vẻ căng thẳng mặt ông mềm trông thấy, hạ giọng dịu dàng: "Yên Yên, mau nhà . Biết các cháu về, bác gái cháu kỳ công nấu món canh gà hầm hũ mà cháu thích nhất đấy."

Nhan Yên "oa" một tiếng, cầm hộp sữa chua chạy tót nhà: "Cháu thích uống canh gà nhất!"

Sau khi nhà, Nhan Yên phát hiện các món ăn trong bếp sẵn sàng.

Bác gái cả lấy cái hũ từ trong lò , dùng khăn mặt phủi lớp tro rơi xuống.

Vừa thấy tiếng bước chân, bác gái cả lập tức đầu: "Yên Yên đến , canh gà cũng chín tới."

Bên ngoài vang lên tiếng la hét ầm ĩ, khiến Nhan Yên rụt cả .

Bác gái cả trấn an cô: "Yên Yên đừng sợ. Cháu ngoan như , bác cả và ba cháu sẽ nỡ đ.á.n.h cháu ."

Nhan Yên thầm nghĩ, thì là Bác Hai về nhà đ.á.n.h đòn.

Rất nhanh Hoàng Tú Lan và Nhan Quốc Hoa cũng tới nhà bếp, giúp Bác gái cả dọn món, cầm chén đũa.

Trên bàn cơm, Nhan Yên lặng lẽ về phía Nhan Quốc Lương.

Một bên tai của Bác Hai đỏ bừng, trông như sắp rỉ máu.

Thẩm Mộc cũng đỏ tai, nhưng là vì thẹn thùng, hổ.

Còn tai của Bác Hai đỏ là do Bác Cả nhéo. Nhan Yên mà thấy đau cho ông.

Bác gái cả gọi ăn cơm. Nhan Yên hít hà, một bàn đầy thức ăn, thơm quá .

Trong đó, tất nhiên mùi hương từ canh gà nấu hũ là nồng nặc nhất.

Hương gà lan tỏa, những món ăn khác đều phần kém nổi bật hơn.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Nhan Yên tự múc một chén canh gà cho , mỡ gà màu vàng kim nổi lơ lửng, nhưng hề gây ngán.

 

Loading...